Chương 14: Bảo bối, ngươi hư hỏng, ta phải phạt ngươi

5K 299 16
                                    

Tần Mặc nghe y nói xong, khoé miệng giật giật, nhất thời không biết phải nói gì mới phải, nhưng nội tâm lại không yên ổn.

Đây là rốt cuộc cách giáo dục gì vậy? Lần đầu tiên trong đời hắn được nghe có kiểu sư phụ và cha mẹ như thế này. Suốt ngày tiêm nhiễm vào đầu óc đứa trẻ một non nớt rằng nó rất xấu xí! Khiến nó tâm tâm niệm niệm rằng nó quả thật rất xấu! Con mẹ nó chứ bộ đầu óc có vấn đề sao!

"Cho nên ta không thể cho ngươi thấy mặt, mong ngươi thứ lỗi." Hoành Lam nói, mắt không dám nhìn thẳng Tần Mặc, hơi nghiêng đầu qua chỗ khác.

Tần Mặc lần nữa xoay mặt y đối diện với mình. Giọng chắc nịch, đáy mắt toàn là tình ý: "Ta có thể chắc chắn rằng ngươi không hề xấu. Ta đã nói nhiều lần rồi, mặc kệ ngươi như thế nào, ta đều vẫn sẽ vô cùng vô cùng thích ngươi, ham muốn ngươi."

Hoành Lam chợt ngẩn ra, không nghĩ y đã nói đến rõ ràng như vậy rồi mà Tần Mặc vẫn không chịu hiểu, vẫn cố chấp muốn thấy mặt y.

Mà Tần Mặc lúc này thấy Hoành Lam ngẩn ra, hoàn toàn không có phòng bị gì, quyết định đánh liều một phen, hắn vốn muốn để y tự mình cho hắn thấy mặt nhưng giờ thấy y như vậy, không còn cách nào khác, giơ tay lên, nhanh như chớp kéo khăn che mặt của Hoành Lam xuống.

Sau khi mảnh vải che mặt trượt xuống cổ Hoành Lam, lộ ra khuôn mặt đằng sau nó, Tần Mặc thất thần.

Nội tâm hắn có lời muốn nói.

Thật sự bỏ mẹ!

Khuôn mặt này quả thật là tai hoạ.

Còn không phải tai hoạ bình thường.

Ai nhìn thấy rồi cũng đều sẽ biết, chính là hồng nhan hoạ thuỷ!

Giờ phút này đây, Tần Mặc rốt cuộc hiểu rõ vì sao cả sư phụ lẫn phụ mẫu y đều không muốn để y lộ mặt.

Khuôn mặt này nếu thật sự công khai thiên hạ, không phải bị nữ nhân tìm tới thì cũng sẽ bị nam nhân quấy phá.

Phàm người làm chuyện lớn, tương lai là giáo chủ một phái, bọn già đầu đó chắc chắn không muốn Hoành Lam sớm sa vào yêu đương mù quáng, cấm tất nhiên sẽ không được, nên bọn họ đành lựa chọn con đường tiêm nhiễm đầu óc xấu xa.

Hèn gì Hoành Lam nói, mẫu thân y mỗi lần chê y thì gương mặt sẽ cực kỳ thống khổ. Đổi lại là hắn, cũng sẽ hận không thể tự vả miệng chính mình mấy chục cái.

Chó má, tuấn mỹ như vậy! Đừng nói là do hắn thích y, nếu như trước đây hắn đi ra đường vô tình nhìn thấy một người nhan sắc khuynh quốc khuynh thành như vậy, chắc chắn cũng sẽ tìm mọi cách đem về làm nam sủng!

Người này hốc mắt sâu, đuôi mắt dài, mày kiếm thẳng tắp, con ngươi không phải màu nâu mà giống như màu xanh đen, ánh mắt lạnh lùng đầy ngạo khí, làm hắn nhìn một lần đã nhớ mãi, không thể nhầm lẫn người này với bất cứ ai khác.

Mà lúc này rõ rõ ràng ràng nhìn thấy toàn diện cả khuôn mặt, phải nói là ngũ quan cân xứng, thập phần anh tuấn! Mũi y vừa thẳng lại cao, môi dày vừa phải, Tần Mặc có chút thắc mắc không hiểu vì sao môi Hoành Lam lại bị rách đến chảy máu, nhưng máu đỏ còn động trên môi khiến nhan sắc y càng thêm mấy phần mị hoặc động nhân tâm.

[Đam Mỹ] Trọng Sinh Ta Không Cần Thiên Hạ, Ta Chỉ Cần NgươiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ