22.

16.9K 1K 124
                                    

Mọi người muốn tạo không gian riêng cho Vương Nhất Bác với Tiêu Chiến, nên bảo sang nhà Tào Dục Thần với Tuyến Lộ đợi trước.

Vương Nhất Bác buông Tiêu Chiến ra xong, liền bế thốc người anh lên rồi đạp cửa đóng lại, cậu bế anh lại ghế sô pha rồi nhẹ nhàng đặt anh xuống, tay cậu đưa lên muốn chạm vào mặt Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến vẫn chưa hết bất ngờ, anh liền chặn lấy tay cậu, mắt anh hồng hồng, giọng cũng đã khàn đi một chút bảo, "Này Nhất Bác, cậu làm sao thế hả?''.

Vương Nhất Bác liền túm lại lấy tay anh, sau đó đan ngón tay cậu vào, mỉm cười thoã mãn.

''Em muốn sờ mặt người của em''.

Tiêu Chiến nghe vậy liền kinh ngạc, anh muốn giơ chân ra đạp cậu một phát, lại phát hiện chân chỉ nhúc nhích được một tý, thế là lòng lại chùng xuống.

Vương Nhất Bác để ý nét mặt của anh nên liền phát hiện ra, cậu lại ôm chặt lấy anh, tay xoa nhẹ lưng Tiêu Chiến.

''Không sao, em ở đây rồi, em sẽ chữa khỏi cho anh''.

"Liên quan gì đến cậu chứ, tự dưng toàn nói mấy thứ kỳ quái thế hả?". Tiêu Chiến vẫn là chưa quen được một Vương Nhất Bác ôn nhu nhẹ nhàng thế này.

"Ai bảo không liên quan, năm đó anh không đi chúng ta đã kết hôn rồi, hiện tại anh vẫn là hôn thê của em". Vương Nhất Bác lại vòng tay siết chặt cái eo nhỏ của anh, giọng nghiêm túc.

Tiêu Chiến nghe vậy muốn đẩy cậu ra nhưng không được, anh trả lời lại cậu "Chắc chắn là Vương gia và Tiêu gia đã huỷ hôn phối rồi, làm gì có chuyện tôi và cậu sẽ kết hôn...".

"Nếu vậy thì chúng ta bỏ qua cái hôn phối cũ rích ấy đi, từ giờ Vương Nhất Bác sẽ theo đuổi Tiêu Chiến từ đầu, anh có đồng ý không?". Vương Nhất Bác quyết không cho anh có đường lui, càng siết chặt Tiêu Chiến hơn.

Tiêu Chiến liền lấy tay đánh nhẹ sau lưng cậu, "Buông tôi ra trước đã, cậu siết mạnh quá".

Nhưng mà Vương Nhất Bác chỉ nới lỏng tay chứ không buông, "Đồng ý đi, rồi em thả anh ra".

"Nằm mơ". Tiêu Chiến liền nhanh chóng nhắc lại cậu cửa miệng ngày trước của cậu.

Nghe câu ấy xong Vương Nhất Bác liền chột dạ, cậu bổng dưng nhăn mày, rồi ôm Tiêu Chiến lắc lắc.

"Huhu, Tán Tán em sai rồi, đừng đuổi em đi mà".

Tiêu Chiến há hốc miệng ra, anh liền đánh cậu mạnh hơn, "Vương Nhất Bác có thả ra không thì bảo?".

"Không đâu huhu, không đồng ý em khóc ngập nhà anh cho coi".

Tiêu Chiến cạn lời với cậu, ba năm qua Vương Nhất Bác rốt cuộc biến thành cái gì đây vậy, muốn kết hôn với anh, còn biết giả vờ làm nũng, thật sự là thay đổi đến mức anh không nhận ra nổi cậu nữa.

"Anh gật đầu nhẹ một cái cũng được". Vương Nhất Bác lại dụ dỗ.

"Tại sao tôi phải đồng ý chứ, trước không phải cậu vẫn luôn ghét tôi lắm sao". Tiêu Chiến bất chợt nói ra, không hiểu sao lại thấy buồn.

[Bác Chiến]- Hôn Phối - HoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ