Chương 24: Dạy dỗ tiểu côn thịt của ái thê

5.4K 136 0
                                    

Thành Tiêu tuốt lấy tiểu côn thịt đáng yêu của ái thê, sau đó cúi đầu ngậm vào trong miệng ôn nhu hút đến khi nó bán cương. Nam nhân thoáng đứng dậy, không biết trong tay từ lúc nào xuất hiện một cái ống nhỏ tinh tế bằng ngọc, nhẹ nhàng tại lỗ tiểu thăm dò.

Lỗ tiểu mềm mại có chút không thích ứng khi bị vật xâm lấn, nhưng bị cái bụng tròn trịa cao vót chặn lại tầm mắt, Lâm Tri Dung căn bản không nhìn thấy được nam nhân đang làm gì. Lâm Tri Dung cũng không có một chút lo lắng nào bởi vì y biết Thành Tiêu sẽ không làm việc gì khiến y khó chịu. Thành Tiêu vừa ngẩng đầu lên liền thấy ái thê ôm bụng nhìn hắn, một bộ dáng tràn đầy tin tưởng khiến hắn lập tức sinh ra một luồng cảm giác tội lỗi.

"Bảo bối ngoan, vừa mới bắt đầu sẽ có chút không thoải mái, nếu nhịn không được liền nói cho phu quân, hiểu không?"

Lâm Tri Dung gật gật đầu: "Được."

Ống nhỏ bằng ngọc mát lạnh mỗi lần thâm nhập vào một chút liền tạo ra một cảm giác khó nói nên lời. Lâm Tri Dung cắn cắn môi, lỗ tai và hai má đều đỏ bừng, nhưng mà động tác của phu quân cực kỳ dịu dàng, mặc dù có chút không thích ứng, nhưng cũng không đau đớn gì. Lỗ tiểu nhỏ như vậy cư nhiên bị vật thể lạ thâm nhập, từng chút từng chút đi vào. Động tác của phu quân rất mềm rất nhẹ, mỗi lần chỉ cần Lâm Tri Dung có một chút run rẩy, hắn sẽ đem ống nhỏ rút ra một đoạn, sau đó chờ y thích ứng liền đem nó đi sâu hơn một ít.

"A... A..."

Đường tiết niệu bị ống nhỏ tinh tế cắm vào, Lâm Tri Dung cảm giác bụng dưới lập tức có một chút bủn rủn, muốn bắn cũng bắn không được. Thêm vào đó là ống nhỏ đã đi hết vào trong niệu đạo đem chỗ sâu nhất cưỡng chế mở ra.

"Phu quân... A!"

Thao đến tận cùng bên trong rồi!

Thành Tiêu lập tức ngừng tay, đem ống nhỏ lôi ra ngoài một ít. Cảm giác bị đỉnh đến nơi sâu xa nhất khiến Lâm Tri Dung không nhịn được khóc thút thít. Còn không đợi y thở ra một hơi, ống nhỏ lại tiếp tục đi vào nơi sâu  nhất, còn nhẹ nhàng tại đó đánh xuyên!

"A..." Lâm Tri Dung không biết hiện tại mình đang phát ra thanh âm gì, y chỉ biết tất cả cảm giác của mình đều tập trung ở địa phương yếu ớt kia. Niệu đạo bị ma sát làm cho y thoải mái đến không phát ra được thanh âm nào, chỉ có thể thở gấp, khóe mắt đều bị ép tuôn ra những giọt nước mắt mỹ lệ, ngón tay thon dài giãy dụa nắm lấy cái mền ở dưới thân.

Tâm trí của Lâm Tri Dung lên xuống như tàu lượn, lúc thì đau lúc thì tê dại, chịu không nỗi y lập tức khóc lên:

"Nha... Đau... A a!... Muốn hỏng rồi... Phu quân... Không cần chơi nơi đó..."

Thành Tiêu nắm chặt tiểu côn thịt của Lâm Tri Dung tuốt tuốt, lại không đụng vào cái ống nhỏ đang cắm sâu trong niệu đạo kia, hắn giơ tay xoa một bên vú đầy đặn an ủi nói: "Ngoan, không đau, ta không đụng vào nó nữa, Dung Nhi có tốt hơn chút nào không?"

"Ừm... Thoải mái..." Một bên vú tròn trịa mềm mại đến làm nguời yêu thích không buông tay, ái thê đang mang thai bị bóp thư thái nhìn thấy trong mắt phu quân đều là dục vọng mãnh liệt, làm đầu óc rối loạn lưng tung của y bỗng nhiên lại có chút tỉnh táo. Lâm Tri Dung đối diện với ánh mắt thâm trầm lửa nóng của năm nhân khiến trên mặt y nhất thời đỏ lên.

[ ĐM/EDIT ] Bức Hôn Lương DuyênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ