Sau buổi gặp gỡ loạn thất bát tao, gà bay chó sủa đó, ba người rốt cuộc về sống chung một nhà.
Nơi ở vẫn là nghĩa trang ở Nghĩa Thành năm đó. Có điều lần này hai vị đại nam nhân một người không có bị mù, một người không hề lười biếng bắt tay vào chỉnh đốn lại mọi thứ nên nghĩa trang nhỏ hẹp chợt trở nên khang trang, cũng thêm mấy phần sinh khí.
Mái nhà được lợp lại, che nắng che mưa, cửa cũng được lắp vào, chắn gió chắn tuyết. Trong phòng có giường ngủ, chăn êm nệm ấm, bàn ghế cũng được đóng mới, nói chung là đầy đủ vật dụng sinh hoạt.
Nghĩa trang vốn nhỏ hẹp, sau khi sắp xếp lại quan tài vào các phòng trống thì cũng chỉ còn dư lại có hai phòng. Thế là hai vị ca ca ngủ chung phòng với nhau, nhường một gian phòng cho tiểu muội muội.
Nếu là Tiết Dương của trước đây, hắn chắc hẳn sẽ mừng như điên, nhưng mà hiện tại, hắn là khổ không kể xiết. Hắn muốn giữ khoảng cách, phân định rõ ràng với Hiểu Tinh Trần, chỉ muốn làm bằng hữu của y, không muốn tiến xa hơn nữa. Nhưng mà ông trời cứ nhất định phải làm khó hắn, bắt hắn phải ngày đêm kề cận bên y mà không được để lộ ra tình ý.
Hắn cũng không thể trực tiếp trốn tránh Hiểu Tinh Trần.
Trước đây, hai người vẫn ngủ chung một phòng, có vấn đề gì đâu?
Bây giờ, chuyện đó đột nhiên trở nên có vấn đề, Hiểu Tinh Trần sẽ nghi ngờ mất... Nếu như vậy, chẳng khác nào "lạy ông tôi ở bụi này", tình cảm hắn dành cho y càng dễ bị bại lộ. Cho nên, đối với việc này, Tiết Dương chỉ còn cách ngoài mặt tỏ ra vân đạm phong khinh, nhưng thật ra trong lòng hắn lại luôn dậy sóng.
Tình hình Hiểu Tinh Trần cũng không khá hơn Tiết Dương là mấy. Nếu là trước đây, y và Tiết Dương ngủ chung một phòng thì y ngoài có chút xấu hổ do bị người ngoài hiểu lầm ra thì cũng không nghĩ gì.
Nhưng mà, kể từ khi phát sinh những chuyện kia, mỗi đêm cùng hắn ở chung một chỗ, y đều không nhịn được nhớ đến vòng tay ôm khi thì nhẹ nhàng ôn nhu khi thì mãnh liệt kia, nhớ đến đôi môi mềm mại ấp áp xem lẫn vị mặn của nước mắt, nhớ đến tiếng tim đập vững vàng trong lồng ngực hắn, nhớ đến hơi thở nóng rực của hắn quẩn quanh bên chóp mũi... Nhưng bởi vì nghĩ rằng Tiết Dương không thích mình, y cũng chỉ có thể che giấu rồi lại che giấu, tỏ ra không có việc gì.
Ở bên người mình yêu, nhưng lại không được phép yêu người đó, đây chính là một loại tra tấn.
Cả hai người đều không nhịn được ngất ngây trong cơn say chếnh choáng của ái tình, lại phải chịu đựng sự tra tấn do ái tình mang lại.
Sau một thời gian khó xử, hai người không hẹn mà cùng tìm ra được một giải pháp hòa hoãn nhất:
Săn đêm.
Ban đêm, có chuyện để làm, đầu óc sẽ không thể suy nghĩ lung tung.
Ban đêm, bước ra ngoài, màn trời chiếu đất, sẽ không bị không khí ái muội không nói nên lời vây chặt lại nữa.
Ban ngày, không gian sinh hoạt rộng lớn, lại có tiểu muội muội A Thiến ở bên làm loạn... dễ bề tịnh tâm...
(Lời tác giả: Tội nghiệp A Thiến...)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Tiết Hiểu] Người vì Thiên Hạ, Ta lại chỉ vì Người
FanfictionNhân vật chính: Tiết Dương x Hiểu Tinh Trần Nhân vật khác: Tống Lam, Bảo Sơn Tán Nhân, A Thiến... Ta viết Fanfic này là vì yêu mến nhân vật Hiểu Tinh Trần do Tống Kế Dương thủ vai (Phim "Trần Tình Lệnh"). Sau khi câu chuyện Nghĩa Thành kết thúc, ta...