ĐĂNG LÚC 06:41:06 NGÀY 23-04-2017
Trong Đại học Tổng Hợp, đúng là cao thủ như mây (cao thủ nhiều giống như mây trên trời).
Kịch nói được những Học viện khác chọn lựa tiến cử, hoặc là hài hước vui vẻ, hoặc là khiến người tỉnh ngộ, hoặc là hồi hộp xuất hiện liên tục, soái ca mỹ nữ tài tử giai nhân đầy tầm mắt.
Đến lúc này, trái ngược là chúng ta đã thả lỏng, coi như tới diễn kịch nghiệp dư, khi MC giới thiệu một sự xuất hiện tiếp theo đó là chuyên ngành Pháp y, thì dưới sân khấu đã bắt đầu hơi hơi có tiếng kinh ngạc tán thán. Chuyên ngành này tự có quầng sáng huyền bí.
Lúc Tô Mộc lên sân khấu, thì phía dưới càng có nhiều tiếng hoan hô hơn trong phạm vi nhỏ, đây được xem đã có nhóm fans rồi.
Ta cũng là một fan nhỏ với đôi mắt tinh tinh (1).
Biểu diễn tựa như mây bay nước chảy (lưu loát sinh động) gây xúc động, khán giả bị ngược tới khóc lại thêm một lần thành công, những bạn học kia đã xem qua một lần nói với ta, "rõ ràng là ta đã biết tình tiết rồi, nhưng khi xem đến nước mắt cuối cùng lại không tự chủ được mà chảy xuống..."
Lúc chào hạ màn, Tô Mộc kéo ta lên sân khấu, kéo ta cúi đầu chào khán giả.
Ta mới ngẩng đầu lên, ông trời của ta, bạt ngàn san dã đều là đầu người đen nghịt, quay đầu lại nhìn Tô Mộc một cái, nàng cực kỳ bình tĩnh tự nhiên, trên mặt treo một nụ cười tiêu chuẩn, diễn viên thật không phải dễ làm.
Đèn flash vang lên tanh tách, ta biết, trong một đám đó có Tần Hoan, nàng đang chụp ảnh giúp chúng ta.
Rửa tấm ảnh ra, thấy ký túc xá đều dồn lại cùng một chỗ để xem.
Phương Phương nhìn nhìn tấm ảnh, vừa nhìn nhìn ta.
"Ngươi xem, ta nói ngươi và Tô Mộc giống người yêu mà, nam chính quả là người ngoài cuộc nhé."
"Sao ngươi nhìn ra được thế?" Tuyết Mai hỏi.
"Mỗi tấm ảnh của Tô Mộc và Thảo Dã đều là mười ngón tay đan xen nhau, trong ảnh chân dung Thảo Dã nghiêng qua bên này, và cách nam chính xa như thế."
"Thật hở?"
"Đây là tâm lý học hành vi."
"Trong tiểu thuyết của hàng vỉa hè viết?"
"Chị cũng là học bá được chưa, những cuốn sách đó chẳng qua là dùng để nghiệm chứng những lý luận này mà thôi."
Tần Hoan chẳng nói câu nào mà ra ngoài rồi.
Chúng ta vừa ngẩng đầu lên nhìn, chín giờ rồi, đã đến giờ gọi điện thoại của Tần Hoan và bạn trai nàng vào mỗi ngày rồi, hôm nay nàng đã đi rất lâu.
Ta đã múc nước rửa chân xong vừa mới ngồi xuống, thì Tần Hoan trở vào rét đến nỗi run cầm cập, trời đã rất lạnh rồi.
Ta vừa mới sờ bàn tay nhỏ của nàng thấy lạnh ngắt.
"Mau tới ngâm chân."
Lột tất của nàng ra, rồi thả chân của nàng vào trong chậu ngay.
BẠN ĐANG ĐỌC
[THỰC VĂN] [EDIT] MƯỜI SÁU NĂM SAU, TA KHÔNG CÒN LÀ TA, NHƯNG NGƯƠI VẪN LÀ NGƯƠI
DiversosTên tiếng Trung : 十六年后我不是我,你还是你 Tác giả : Thảo Dã Gian Nhân (草野间人) Thể loại : Bách Hợp, Thực văn, Bác sĩ, Nhà Khoa học, Y học, HE Nhân vật chính : Thảo Dã, Tần Hoan Đây là một câu chuyện có thật, được Tác giả tự thuật lại. Link truyện: http://bbs...