Tớ comeback rồi đây ^^--------------------
Edit: Nhọ
Sau khi Chu Dật Dương tự xác định quan hệ hai người, càng ngày càng mặt dày vô sỉ mà dính lấy Mị Sắc, đi theo bên người cô một tấc cũng không rời, hận không thể cả người treo trên người cô.
Mị Sắc đối với chuyện hắn đột nhiên biến thành loại còn dính người hơn chó cưng này tỏ vẻ không thể hiểu được, bởi vậy khi Chu Dật Dương mặt dày mày dạn làm nũng bán manh muốn vào nhà cô, Mị Sắc lập tức nghiêm khắc cự tuyệt, đừng nghĩ rằng cô không biết hắn muốn làm gì, nếu để hắn vào được, về sau mỗi tối cô đừng bao giờ nghĩ sẽ an tâm ngủ được!
"Chu Dật Dương! Anh còn như vậy tôi sẽ không để ý đến anh! Anh ở nhà tôi làm gì hả, mau trở về quán bar của anh ngủ, tạm biệt ~", ngay sau đó không chút lưu luyến vẫy vẫy tay với hắn, "phanh" một tiếng đóng lại cửa phòng.
Mũi cao thẳng cách cửa không quá 2 cm, Chu Dật Dương nghĩ thầm vật nhỏ này thật không lương tâm, bất đắc dĩ thở dài, uỷ khuất lại u oán chậm chạp bước đi, lòng tràn đầy mong chờ cô sẽ luyến tiếc mình sau đó đón hắn về, nhưng mà hành lang im ắng, cửa phòng một chút động tĩnh cũng không có, hắn chỉ có thể ủ rũ cụp đuôi mà rời đi.
Trong lòng Chu Dật Dương bị đè nén khó chịu, giống như một cục đá lớn đè bên trong, phiền muộn muốn chết, đạp chân ga trở về quán bar.
Lúc trở lại quán bar vừa vặn thấy trong một góc, Vương Cường đang cười nịnh nọt với một tên đại ca có chút danh tiếng trên đường. Chu Dật Dương không khỏi cười lạnh, tiểu tử này có dã tâm không phải ngày một ngày hai, sự kiện Hình Phỉ Phỉ kia hắn còn chưa tính sổ với hắn ta đâu, muốn dùng đàn bà kiềm chế hắn, nằm mơ! Bây giờ lại cứ như vậy nịnh bợ người khác, đúng là thời điểm thích hợp để thanh lý môn hộ!
— — — — — — — —
Chờ đến khi Chu Dật Dương xử lý xong chuyện của Vương Cường và nằm ở trên giường, đã 12 giờ, hắn lăn qua lộn lại sống chết cũng không ngủ được, trong lòng vắng vẻ, trong đầu toàn bộ đều là từng hình ảnh Mị Sắc, ngực giống như thiếu đi một thân thể kiều mềm thơm tho để ôm vào trong lòng.
Trằn trọc gần một giờ, cuối cùng hắn thật sự nhịn không nổi nữa, bực bội đứng dậy, hùng hùng hổ hổ bức tóc, không rảnh để ý đến cô gái nhỏ uy hiếp hắn, vội vàng ra cửa chạy đến chỗ tiểu nhân nhi phảng phất như đã hạ ma chú với hắn.
Mị Sắc mơ mơ màng màng trong lúc ngủ, chỉ cảm thấy trên người dường như có một toà núi lớn, đè cô chặt chẽ, không cho chút gió lùa qua, dưới thân bị một cây côn thô nóng như bàn ủi hung hăng xỏ xuyên qua, độ nóng giống như muốn thiêu đốt cô.
Quá không thoải mái, Mị Sắc vặn vẹo mông nhỏ muốn thoát khỏi cây gậy nóng bỏng xấu xa kia, Chu Dật Dương cúi người hôn lên miệng nhỏ cô, không cho cô bất cứ cơ hội nào chạy trốn liền cướp đi hô hấp cô.
Mị Sắc hít thở không được, đồ vật vừa mềm mại lại có chút thô tàn sát bừa bãi trong khoang miệng cô, "Ngô, ngô... Không cần... Không cần...", thấp giọng nỉ non cự tuyệt đại lưỡi đang điên cuồng xâm chiếm đòi lấy, dần dần chuyển thành khóc nức nở, nước mắt uỷ khuất như trân châu run rẩy rơi xuống, hàng mi như cánh bướm run rẩy không ngừng, đặc biệt khiến người ta trìu mến.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn][EDIT-H][Mau Xuyên - Hệ thống] Mị Sắc - Hoa Hảo Nguyệt Viên
General FictionHán việt: Khoái xuyên chi mị sắc Tác giả: Hoa Hảo Nguyệt Viên Edit: Nhọ Beta: Kiều Mạch Bìa: @XacUopCiu Convert: huyentranghihii Tình trạng convert: Tạm ngưng Tình trạng bản edit: Hoàn thành Edit (Chương 1- 5 TG1) : -alesrisann- Thể loại: Nguyên san...