TG4: Chương 5:

14.6K 793 38
                                    

Mọi người nhanh quá đi.... Nhọ đã trở lại rồi đây ^^

— — — — — — — —
Edit: Nhọ

Lúc trước hắn không để lời nói cô ở trong lòng, nhưng bây giờ trong đầu lại đột nhiên hiện ra bộ dáng cô nghiêm túc bảo đảm với hắn về lời thề son sắt ấy, tức khắc Lâm Tử Hào liền nổi giận.

Nhìn xem cô chụp cái gì! Đây là thế nào?! Trên người cô tổng cộng cũng không có bao nhiêu miếng vải, nơi nào cũng che không hết. Hai đồi núi no đủ cùng vòng eo mảnh khảnh nhìn không sót thứ gì, đùi ngọc thon dài bị một bàn tay to nâng cao lên, cuồng dã mà nửa cưỡi trên người nam nhân, đường cong nơi cái mông tròn trịa càng thêm vẻ đĩnh kiều mê người.

Tầm mắt Trương Dương giằng co trên gương mặt hoàn mỹ của cô gái nhỏ, trong ánh mắt tràn đầy sủng nịnh cùng thâm tình khiến người ta mặt đỏ tim đập. Mị Sắc ôn nhu vuốt ve sáu khối cơ bụng rõ ràng của nam nhân, xuống phía dưới một chút cơ hồ liền đụng phải quần lót, bên trong giấu một con cự long dù đang ngủ say vẫn căng phồng một khối to như cũ.

Tuấn nam mỹ nữ, đối lập mà lại đẹp đôi, tròng mắt Lâm Tử Hào trừng đến mức muốn rơi xuống, tức đến mức hận không thể lập tức vọt vào màn hình, mạnh mẽ tách ra hai thân ảnh đang dính chặt vào nhau.

Nam thần của cô không phải là hắn còn không nói, bây giờ lại dám chụp hình tạp chí như thế này với người đàn ông khác! Lâm Tử Hào ghen ghét muốn nổi điên phát cuồng, trong lòng dâng lên lửa giận ghen tuông ngập trời nhanh chóng thiêu đốt lý trí. Lâm Tử Hào không chút suy nghĩ liền ấn mấy con số vốn đã khắc chặt trong lòng hắn, chuẩn bị chất vấn một chút bé trứng thối nhỏ làm ra chuyện sai lầm kia.

Lần thứ nhất, không nhận, lần thứ hai, vẫn không nhận, lặp đi lặp lại mười lần, tất cả đều hiển thị đang ở trong cuộc trò chuyện*, Lâm Tử Hào lúc này mới hậu tri hậu giác* mà hiểu được, cô cho hắn vào danh sách đen rồi!

*Đang trong cuộc trò chuyện "Thuê bao quý khách..." với chị tổng đài á mọi người ^.^

*Hậu tri hậu giác: chỉ một việc mà mọi người đều biết, chỉ có một mình mình không biết, mãi sau này mới nhận ra.

"Bang" một tiếng hung hăng ném di động, khuôn mặt tuấn tú âm trầm, vội cầm lấy áo khoác đi ra ngoài, đi vài bước mới đột nhiên ý thức được, mình căn bản không biết cô ở đâu, làm sao đi tìm cô đây?

Một quyền đấm lên tường, bấy giờ Lâm Tử Hào mới chậm rãi ý thức được một sự thật, hắn biết rất ít về cô, nhà ở đâu, mỗi ngày làm việc ở đâu, lịch trình hằng ngày như thế nào, hắn không biết gì cả. Chỉ là lúc trước mỗi ngày cô đều lắc lư trước mặt hắn vài lần, cho nên mới tạo cho hắn một ảo giác cô khẳng định vẫn luôn ở bên hắn, cho đến khi một ngày cô đột nhiên không hề chủ động xuất hiện nữa, hắn mới biết được hắn hoàn toàn không tìm được cô.

Từ quen thuộc đến xa lạ, thì ra chỉ cần một bước chân mà thôi, trong lòng Lâm Tử Hào lộn xộn phát đau, cảm giác vô lực dần dần lan tràn khắp người, lại không thể làm gì được. Tầm mắt nhìn đến màn hình di động bị ném đi, hình ảnh cô gái nhỏ thẳng tắp nhìn hắn, khoé miệng cong lên như khiêu khích hắn, Lâm Tử Hào cười khổ, rõ ràng gần cô như vậy, giơ tay là có thể với tới rồi, lại giống như xa cuối chân trời, có muốn cũng không thể với tới được.

[Hoàn][EDIT-H][Mau Xuyên - Hệ thống] Mị Sắc - Hoa Hảo Nguyệt ViênNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ