Chương 48: Hôn ta một cái

11K 883 35
                                    

Edit: Dẹt

Beta: Yuyu + Dii

Ngay trước khi cả hai bước vào cửa, mũi tên bắn tới!

Tấn Vọng nhanh chóng nghiêng người chắn cho Diệp Thư.

_____________________

Nếu muốn tìm một nơi rất quan trọng với nguyên chủ, từng để lại kí ức sâu sắc cho gã, vậy đó không phải là phủ Thừa tướng, mà là. . . lãnh cung.

Từ lúc nguyên chủ quen biết Tấn Vọng cho đến khi hắn lên ngôi, là tầm mười năm.

Lúc Tấn Vọng còn nhỏ, mẫu phi của hắn từng nhận được sủng ái trong một thời gian ngắn. Nhưng do Hoàng đế là một kẻ vô tình, cộng thêm có người hãm hại, mẫu phi của Tấn Vọng nhanh chóng thất sủng, rồi bị đưa đến lãnh cung, sau đó qua đời do bệnh nặng.

Chỉ còn lại nguyên chủ và Tấn Vọng sống nương tựa lẫn nhau.

Bọn họ ở lãnh cung năm năm, vừa vạch kế hoạch vừa chờ đợi thêm năm năm, cuối cùng cũng tìm được cơ hội khôi phục thân phận hoàng tử cho Tấn Vọng, rời khỏi lãnh cung.

“Sao nãy giờ trông ngươi bồn chồn thế, đang suy nghĩ chuyện gì à?” Tấn Vọng nắm tay Diệp Thư bước từ từ trên đường mòn ở sân sau Diệp phủ, dịu dàng hỏi.

Diệp Thư tỉnh táo lại, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy đôi mắt tuấn mỹ của Tấn Vọng.

Y mở miệng định nói thì chợt dừng lại.

Trong khoảnh khắc đó, thậm chí y còn không định nói kết luận của mình cho hắn nghe.

Giống như cảm giác lâu rồi không về quê*, người muốn đến đây để điều tra sự thật là y, người sợ hãi tra ra sự thật vẫn là y.

(*: 近乡情怯 = cận hương tình khiếp = lâu không trở về quê nhưng đến gần quê nhà lại thấy sợ hãi, đây là một câu thơ trong bài thơ Độ Hán Giang của Lý Tần.)

Tấn Vọng dừng bước, giơ tay vén mấy sợi tóc mai tán loạn ra sau tai y: “Do tìm không được manh mối nên tâm trạng không tốt à?”

Diệp Thư buông mắt: “Ta. . .”

“Cứ từ từ thôi, không cần vội.” Tấn Vọng nói: “Trẫm đã nói rồi, ngươi không cần trả lời trẫm ngay đâu.”

Hắn nắm tay Diệp Thư bước tiếp về phía trước.

Tấn Vọng nói: “Qua một thời gian nữa, trẫm sẽ tìm cơ hội sửa chữa lại nơi này.”

“Tại sao?”

“Phải để lại một ngôi nhà ngoài cung cho ngươi chứ?” Tấn Vọng cười: “Nếu ngày nào đó trẫm lỡ chọc giận ngươi, ngươi trốn đến nơi này vẫn tốt hơn là chạy lung tung khắp nơi.”

[ĐM-END] Sau khi xuyên thư bị bạo quân đánh dấu - Trì LinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ