Hứa Ngụy Châu ở bệnh viện thực sự đợi không được, cũng không tiếp tục bị sốt, Hoàng Cảnh Du cũng không thuyết phục được, chỉ có thể để cậu ra viện.
Nhà cũng không kịp về, Hứa Ngụy Châu liền thúc giục Hoàng Cảnh Du đi gặp Điền Sâm lão sư, "Anh nhanh liên hệ lão sư xem hôm nay có thời gian hay không!"
"... Trên giường đều chưa thấy em tích cực như vậy."
"Anh còn có mặt mũi nói! Anh quên mấy ngày trước anh đối xử với em thế nào!" Hứa Ngụy Châu hai tay ôm dây an toàn, nũng nịu bán manh dễ như trở bàn tay.
"Anh anh anh sai rồi, chuyện đó chúng ta không đề cập nữa có được không ~"
"Vậy lần sau để em thượng anh một lần thôi?" Hứa Ngụy Châu ôm mèo con cùng nhìn về phía Hoàng Cảnh Du, mèo con giống như cũng nghe hiểu cậu, "Meo ~" một tiếng, tạm thời xem như tán thành đi.
"Châu Châu a, chuyện này chúng ta chậm rãi thương lượng có được không?"
"Không được! Anh mỗi lần đều lừa gạt em như vậy!" Hứa Ngụy Châu vểnh miệng, tiếp tục vuốt mèo.
"Không phải, bảo bối, anh sợ em mệt mỏi, em liền nằm hảo hảo hưởng thụ không phải càng tốt sao?"
"Anh cảm thấy là hưởng thụ? Vậy đổi lại anh thử một chút!"
"... Không hưởng thụ mà sao mỗi lần em gọi lớn tiếng như vậy... A!" Hoàng Cảnh Du còn chưa nói xong, gáy liền bị đập mạnh một cái, cái này nếu đổi thành người khác, vậy đã sớm bị phế chân, thế nhưng người thực thi bạo lực là Hứa Ngụy Châu a, vậy cũng chỉ có thể... chịu đựng đi.
Cũng may Hứa Ngụy Châu không tiếp tục chủ đề này, Hoàng Cảnh Du gọi điện thoại cho Điền Sâm, đối phương vừa vặn buổi chiều có thời gian, thế nên hẹn gặp ở quán cà phê gần công ty.
Hoàng Cảnh Du cùng Hứa Ngụy Châu đến sớm, đợi một hồi Điền Sâm mới đến.
"Hoàng tổng!" Điền Sâm đầu tiên lên tiếng chào Hoàng Cảnh Du, sau đó nhìn về phía người đứng bên cạnh, "Cậu chính là Hứa Ngụy Châu đi?"
"Xin chào lão sư, gọi tôi Châu Châu là được."
"Hoàng tổng, thuận tiện để tôi và Châu Châu bàn chuyện với nhau được không?"
"Cái này..." Hoàng Cảnh Du nhìn về phía Hứa Ngụy Châu.
"Anh về công ty trước đi."
"Được, vậy hai người chậm rãi trò chuyện, tôi sẽ không quấy rầy." Hoàng Cảnh Du đứng dậy rời đi, trước khi đi còn làm động tác gọi điện thoại về phía Hứa Ngụy Châu, ý là sau khi kết thúc thì gọi điện cho anh.
Hứa Ngụy Châu cũng nhẹ gật đầu, đưa mắt nhìn Hoàng Cảnh Du rời đi.
"Châu Châu, cậu và Hoàng tổng... Quan hệ nhìn rất không tệ?" Điền Sâm nhìn bầu không khí giữa hai người là lạ.
"A? Vẫn tốt, gia đình hai nhà chúng tôi là thế giao."
"Là vậy sao, tôi nói cậu ấy làm sao để ý chuyện của cậu như vậy, vì để mời tôi viết bài hát, cậu ấy thế nhưng ròng rã theo tôi hơn nửa năm."
YOU ARE READING
[Edit/Hoàn][Du Châu] Phu Phu Ẩn Hôn
Fanfiction• Tác giả: -来自宇宙的阿年 • Editor: Tiểu Bummie • Thể loại: Hoàng Cảnh Du x Hứa Ngụy Châu, 1x1, ẩn hôn, cưới trước yêu sau, tổng tài x minh tinh, trúc mã trúc mã, thê nô mặt dày hơi vô sỉ công x ngạo kiều thụ, sủng ngọt, có ngược, có H, HE. • Độ dài: 60 c...