16

558 42 7
                                    

Trác Thành đưa Nhất Bác lên sân thượng, sau đó nói Quách thừa kiểm tra một vòng rồi đóng cửa ra vào lại. Nhất Bác vẫn nhìn chằm chằm vào anh ta, giật mạnh tay mình khỏi tay Trác Thành, trầm giọng hỏi

"Được rồi. Giờ có thể nói cho tôi nghe, rốt cuộc thì chị tôi đã gặp phải chuyện gì?"

Quách Thừa thấy Trác Thành cứ mãi giữ im lặng thì đành lên tiếng thay

"Nhất Bác, mọi chuyện không như cậu nghĩ đâu, chuyện này rất khó nói, cậu nên...."

Nhưng chưa kịp nói hết thì Nhất Bác đã cắt ngang, "Tiêu Chiến cũng biết phải không? Tôi hỏi anh ta cũng biết phải không?...."

Nhất Bác cảm nhận rõ được là bọn họ không muốn nói cho cậu nghe, cũng có thể là không dám nói vì sợ Tiêu Chiến. Cậu cảm thấy hối hận vì đã nghĩ mình có lỗi với anh, lúc này đây cậu thực sự hận anh, hận khi anh biết mọi chuyện lại che giấu và xem cậu như một tên ngốc.

"Nhất Bác... Nhất Bác, cậu muốn đi đâu?"

Thấy Nhất Bác chạy vụt đi, Trác Thành vội vã lên tiếng gọi, nhưng cậu hoàn toàn không nghe thấy chỉ chạy thật nhanh về phía chiếc cửa.

Tiêu Chiến vì quá tức giận nên đã cúp học rồi đến quán bar uống rượu, sau khi thấm men thì liền thuê phòng và tìm cho mình một cô gái xinh đẹp để thỏa mãn. Cuộc vui chưa kịp bắt đầu, khi cô gái kia vừa mới bắt đầu khởi động để khẩu giao cho anh thì điện thoại kêu lên.

Nghe Trác Thành gấp gáp nói qua loa trong điện thoại, Tiêu Chiến bật dậy, không hề có một chút thương hoa tiếc ngọc nào mà dùng chân đạp thẳng cô gái xuống giường. Sau khi lấy đồ mặc vội lên người, anh rút một xấp tiền ném lên giường rồi đi thật nhanh khỏi đó.

Tiêu Chiến phóng xe về thẳng trường, trong lòng bồn chồn lo lắng, không biết Nhất Bác đang kích động sẽ gây ra những chuyện gì. Điều quan trọng là anh sẽ phải tìm cách giải thích hợp lý để cậu không hiểu lầm anh.

Tiêu Chiến lái thẳng xe vào giữa sân, ngồi trong xe rút ra điện thoại gọi cho Quách Thừa. Vừa bắt máy cậu ta đã gấp rút vào thẳng vấn đề

"Chiến ca, Nhất Bác đang chạy khắp các lớp để tìm người. Anh mau lên đây đi"

Nhất Bác chợt nhớ ra bốn tên nam sinh có ý định hãm hại cậu vào lần trước. Lúc đó hoàn toàn không để ý những lời nói của bọn họ, nhưng bây giờ ý chí mách bảo, bốn tên đó chắc chắn có liên quan đến Tuyên Lộ.

Điều quan trọng khiến Nhất Bác thực sự nổi giận chính là Tiêu Chiến biết rõ những chuyện này, nhưng lại che dấu, lừa dối cậu.

Tiêu Chiến chạy lên phòng học mà Nhất Bác đang có mặt, anh nói Quách Thừa phải giữ chân cậu ở đó. Khi bước chân đến cửa, Tiêu Chiến nhìn thấy Nhất Bác đang đứng sững giữa lớp, trên tay là chiếc ghế cùng khuôn mặt giận dữ.

Thấy mọi người chuyển hướng nhìn ra bên ngoài, cậu cũng nhìn theo, ánh mắt dừng lại trên người Tiêu Chiến.

Nhất Bác vứt chiếc ghế xuống đất, bước thật nhanh về phía Tiêu Chiến, không nói gì mà siết chặt nắm tay đấm thẳng lên mặt anh.

Song SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ