Ngày tiếp theo Phí Khả bị điện thoại của Phùng Kiệt gọi dậy.
Vừa bắt điện thoại, Phùng Kiệt gấp gáp nói: "Hai người đang ở nhà sao? Cửa khóa rồi! Anh đang ở ngoài cửa, mở cửa cho anh mau."
Phí Khả vâng, nhìn đồng hồ một cái, 10 giờ sáng rồi. Phí Khả trước giờ chưa từng dậy trễ, cậu kinh ngạc, rồi nhớ lại tối qua cậu uống rượu với Lục Hình Văn.
Lục Hình Văn ôm cậu lên ghế ngồi, rót cho cậu rượu sparkling ngọt ngọt, nói bé ngoan uống cái này là được.
Tối qua hẳn là Lục Hình Văn so với cậu còn say hơn.
Phùng Kiệt và Lương Hoa không biết là chờ ngoài cửa bao lâu, vừa nhìn thấy Phí Khả liền hỏi: "Hình Văn có nhà không? Hai người có việc gì? Anh gọi Hình Văn đều không bắt mát, gọi cậu mấy trăm cuộc cậu mới bắt! Cửa thì khóa trái không vào được, anh suýt nữa là kêu thợ phá khóa rồi!"
Phùng Kiệt suýt nữa cho rằng hai người này ở dưới một mái nhà, lăn tới trên một cái giường, lăn tới long trời lở đất, hoàn toàn quên mất anh.
Phí Khả trước giờ đều tự kềm chế, chưa từng vì say rượu mà ngủ không dậy, bị Phùng Kiệt hỏi đến mức ngại ngùng, thành thật trả lời: "Hôm qua có uống chút rượu......"
Phùng Kiệt: "..............."
Trong 10 phút đứng ngoài cửa, Phùng Kiệt đã suy nghĩ rất nhiều.
Nếu mà hai người này thật sự là lăn tới bên nhau, thì có phải là sẽ tạo ra rắc rối còn nhiều hơn vụ Du Vân không?
Thân là người đại diện kim bài, Phùng Kiệt mười mấy năm nay lăn lộn trong nghề, chưa từng có giây phút nào lại hoài nghi năng lực công tác của bản thân như vậy.
Trong lúc hoang mang, Phùng Kiệt nghĩ tới một loại tình huống làm một lần-ăn cả đời*, từ đó không cần phải lo lắng về sau nữa: Lục Hình Văn cùng với Phí Khả là chân tâm yêu đương nhau, phim giả thành thật, hôn nhân này cũng không cần phải ly hôn nữa, một đời ân ân ái ái bên nhau.
*nguyên văn: nhất lao vĩnh dật
Hừm, khả năng này thấp quá.Không bàn tới tính cách của hai người, hay cách biệt nghề nghiệp quá lớn, chỉ tính đến chuyện "chân ái", cũng không phải là thứ mà ai cũng có thể đạt được.
Mà chuyện chia tay giữa hai người yêu nhau so với chuyện chia tay giữa hai người không có tí quan hệ nào thì lại càng đau khổ.
Phùng Kiệt cuối cùng nghĩ, đây là chuyện gì, tại sao y lại phải lo lắng cho chuyện tình yêu Lục Hình Văn và Phí Khả? Hình như là so với đương sự, anh còn tin vào khả năng có thể yêu đương của bọn họ hơn?
Lục Hình Văn hai giờ chiều phải bay, tham gia một hoạt động nhãn hàng.
"Kiếm phong" vừa mới kết thúc lịch chiếu, hôn lễ của Lục Hình Văn cũng vừa mới làm xong, hiện tại độ hot của anh đang ở đỉnh cao, có không ít hoạt động.
Phùng Kiệt là cố ý sắp xếp hoạt động cho Lục Hình Văn vào lúc Phí Khả đang rảnh rỗi, để hai người bọn họ tách ra, tận lực giảm thiểu thời gian chung sống của họ, miễn cho họ lúng túng.
Vậy mà, hiện tại Phùng Kiệt thấy bản thân mình nghĩ nhiều quá rồi, thậm chí còn có lỗi giác là mình đang cầm gậy đánh uyên ương.
Hai người phu phu giả bọn họ, căn bản là không có lúng túng, ở nhà còn uống rượu với nhau.
Bình rượu thủy tinh trên quầy bar để lộn xộn, trong số đó còn có một bình whiskey vẫn còn rượu chưa uống hết.
Phùng Kiệt nói: "Các cậu uống bao nhiêu rồi? Còn trộn lại mà uống?"
Phùng Kiệt đi tới cửa phòng ngủ gõ cửa gọi tỉnh Lục Hình Văn, Lục Hình Văn uống tới váng đầu mang bịt tai đi ngủ, hèn gì gọi cái gì cũng không nghe thấy. Phùng Kiệt để Lương Hoa thu thập hành lý, vừa ở cạnh Lục Hình Văn đang rửa mặt mà niệm chú.
"Tối qua anh mới nhắc nhở cậu là đừng có bị sắc đẹp mê hoặc, cậu về nhà lập tức lôi kéo người ta uống rượu cùng, còn uống tới say luôn. Chuyện gì đây? Cậu muốn yêu đương hẹn hò, nhất định phải nói với anh trước, anh phải làm tốt chuẩn bị, anh không thể lại đánh trận mà không có chuẩn bị gì cả, anh -------"
"Anh có phải là bị chứng lo lắng thái quá?" Lục Hình Văn đánh gẫy lời Phùng Kiệt, "Tôi thân là người bị hại đây mà còn không có lo lắng nhiều như anh."
"Vậy cậu cứ dứt khoát nói cho anh biết, cậu đối với Phí Khả có hảo cảm đúng không?" Phùng Kiệt hỏi.
Lục Hình Văn đi vào phòng thay đồ, trả lời: "Tôi là một người đàn ông bình thường. Còn tiểu Phí Khả, lớn lên đẹp như vậy, bất kỳ người đàn ông đồng tính nào hay người phụ nữ dị tính nào, đều đối với em ấy có hảo cảm. Đây không phải là chuyện bình thường sao? Không lẽ tôi đối với em ấy có hảo cảm thì có nghĩa là tôi muốn hẹn hò với em ấy? Tôi cảm thấy Du Vân cũng lớn lên đẹp đẽ, nhưng tôi bỏ ra một năm mới cùng hẹn hò với y. Tôi cũng không phải là đứa nhỏ không có não, anh rốt cuộc là lo lắng cái gì?"
Phùng Kiệt cảm thấy bản thân đúng là có hơi tò mò, nghĩ nghĩ nửa ngày, chỉ có thể nói: "Đại khái là giác quan thứ sáu của đàn ông đi."
Tôi cười chết =))))))
Lục Hình Văn: "................."
Ba người thu thập hành lý, vội vàng xuống lầu, Phí Khả đã làm xong bữa sáng. Một dĩa trứng chiên, một dĩa rau xanh, một dĩa dưa muối, còn có một nồi cháo nóng hổi.
Bọn họ tối qua khóa trái cửa, dì giúp việc buổi sáng không vào được, không có ai nấu bữa sáng.
Dì giúp việc ở Lục gia mỗi ba bữa đều tới, dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn xong liền đi.
Lục Hình Văn là một người rất không thích bị làm phiền.
Ăn sáng xong liền xuất phát, Phùng Kiệt và Lương Hoa đem hành lý ra xe.
Lục Hình Văn hỏi Phí Khả: "Ngày mốt vào đoàn phim?"
Phí Khả gật đầu.
Thời gian qua rất nhanh, lễ ra mắt "Tiên Hoa Tông Môn Lục" đã bắt đầu bấm máy. Tuy là trước đó đã chuẩn bị rất nhiều, còn được Lục ảnh đế giúp đối diễn, nhưng Phí Khả vẫn có hơi hoảng hoảng.
Lục Hình Văn cầm điện thoại: "Em thêm weixin của anh đi."
Phí Khả vội vàng quét weixin của Lục Hình Văn, thêm vào bạn tốt.
Lục Hình Văn đi ra ngoài: "Sau khi nhập đoàn phim, có vấn đề thì có thể hỏi anh."
"Cảm ơn." Phí Khả nói, tự mình tiễn Lục Hình Văn ra cửa.
Phí Khả cầm điện thoại, nhìn người "Bạn tốt" mới thêm vào.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hot Search dự định
DiversosMá Lưu về đăng lên để cho vào thư viện đọc ngoại tuyến cũng ko yên nữa Ai mượn mấy má đọc Làm ơn đi chỗ khác hộ Đọc của nhà edit chuẩn ấy