Chap 21. Trừng Phạt

67 4 0
                                    


Thành phố A

Dương Diệp ngồi ở văn phòng, lấy ra tư liệu về Vũ Huyên , nhìn ảnh thẻ của nàng, ý cười hiện lên khóe miệng, lông mày lại nhướng lên đầy ác ý. Liếc nhìn đồng hồ trên tường, lớn tiếng gọi thư ký đi vào.

"Tổng giám đốc, có gì dặn dò "

"Ngươi đi sân bay XX , hãng hàng không XX , tìm một nữ tiếp viên hàng không tên là Vương Vũ Huyên , bất luận dùng biện pháp gì đều phải đem nàng mời tới cho tôi, nhưng, không được xúc phạm tới nàng, rõ chưa?"

"Dạ rõ "

Dương Diệp dựa vào trên ghế làm việc, một cách lười biếng, chờ cừu nhỏ tới cửa. Ha ha, người làm "chuyện xấu" tinh thần thật thoải mái.

Sân bay

Vũ Huyên đi theo tiếp viên trưởng, đến phòng của nhân viên.

"Thật không tiện, xin lỗi đã làm phiền, xin hỏi, cô Vương Vũ Huyên tiểu thư phải không?" Đột nhiên nửa đường xuất hiện một người đàn ông mặc âu phục.

Vũ Huyên hơi buồn bực, ánh mắt mang theo một chút cảnh giác nhìn người này: "Ừm... Đúng, xin hỏi có chuyện gì?"

"À, là như vậy, tôi là trợ lý tổng giám đốc công ty Daisy A, tổng giám đốc của chúng tôi mời cô đi đến đó một chuyến, có thể không?" Trợ lý nho nhã lễ độ hướng Vũ Huyên đưa ra mời.

Tiếp viên trưởng một bên kinh ngạc nhìn hai người một chút,Vũ Huyên này lúc nào lại quen biết tổng giám đốc công ty Daisy, có điều nói đi nói lại, chị của nàng là nhiếp ảnh gia quốc tế, quen biết những người thuộc tầng lớp này cũng đúng là bình thường.

Vũ Huyên nghe được hắn là trợ lý của Dương Diệp , phản xạ có điều kiện lùi về sau một bước: "À... Xin lỗi, tôi còn phải làm việc "

Trợ lý tiến lên một bước, cung kính nói: "Sẽ không làm lỡ quá nhiều thời gian của cô"

"Tôi... Tôi không muốn đi" Vũ Huyên trốn ở sau lưng tiếp viên trưởng, âm thanh bất chợt run rẩy.

Trợ lý thấy Vũ Huyên không chịu hợp tác, lại không thể làm khó, không thể làm gì khác hơn là đi tới bên cạnh tiếp viên trưởng, ở bên tai cô ấy thì thầm vài câu. Tiếp viên trưởng dáng vẻ bỗng nhiên hiểu ra. Vũ Huyên không nghe được rõ ràng, mơ hồ nghe được tên Dương Diệp, mờ mịt cảnh giác nhìn tiếp viên trưởng.

Tiếp viên trưởng xoay người, cười hì hì kéo Vũ Huyên: "Tiểu Huyên a! Nếu Dương tổng giám đốc cho mời, vậy thì đi thôi, để người ta đợi lâu không nên, bên này, tôi đến xử lý, không có chuyện gì, yên tâm đi nha", không đợi Vũ Huyên phản ứng lại liền đem nàng đẩy tới bên người trợ lý, nhanh lẹ đi vào phòng làm việc. Ôi a, Dương Diệp là người không nên chọc vào, chúng ta vẫn nên chạy là thượng sách.

Vũ Huyên sợ hãi trợ lý, yêu tinh này... Quá khủng bố, mọi người đều sợ hãi."Tôi... Tôi không đi..."

Trợ lý làm vẻ mặt bất lực: "Vương tiểu thư, xin cô không làm khó tôi được không? Nếu như cô không đi, tôi rất khó ở công ty tiếp tục làm việc, coi như giúp tôi một chút có được không?" Giữa hai lông mày người này hiện lên nét đáng thương.Lông mày nhăn lên kia làm Vũ Huyên có một chút thông cảm , suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn là gật đầu.

You've reached the end of published parts.

⏰ Last updated: Oct 30, 2020 ⏰

Add this story to your Library to get notified about new parts!

[Fanfic] {CẩuMao} Em sẽ không thể thoát Where stories live. Discover now