Chương 2 : Thượng đế không cho ai quá nhiều ( Love 1.1)

2.3K 10 0
                                    

Viên đá tuy không đẹp nhưng có thể vĩnh viễn ngàn năm .Hoa tươi không gì đẹp bằng nhưng cũng chỉ ngát hương một mùa .Thượng đế không bao giờ tạo ra con người và vạn vật hoàn mỹ ,không khiếm khuyết .Cuộc sống cũng chẳng để việc gì viên mãn một trăm phần trăm .Chẳng ai có thể giành được tất cả hạnh phúc ,trong cuộc sống luôn luôn có cảm giác khiếm khuyết như thế .

Con người có ly hợp vui buồn giống như trăng có lúc tròn ,khuyết ,mờ ,tỏ .

Love 1 : 

Biệt thự nhà họ Minh.

Sau vườn hoa ngát hương và rợp bóng cây có một hồ bơi lộ thiên hình elip .Bốn phía quanh hồ đều trồng hoa cỏ nhiệt đới ,đặc biệt là trồng nhiều hoa dâm bụt cảnh .Loại cây này tán rộng ,dáng cây đẹp ,cành lá sum suê,hoa nở bốn mùa vừa tươi màu vừa thơm .Phong cảnh cả khu vườn và hồ nước trong xanh đều đượm vẻ đặc trưng của Hawaii.

Mỗi buổi chiều sau khi tan học ,Minh Nhật Lãng đều đến hồ bơi ngâm mình khoảng nửa tiếng .Cậu cứ để thân mình từ từ chìm vào trong nước giống như chìm vào một bể tình yêu .Sau đó tự do ngoi lên,lặn xuống ,thoải mái vẫy vùng .Hồ nước xanh này là vùng trời nơi cậu tự do ,tự tại không có gì ràng buộc nhất .

Xa xa bà Minh đang đứng nhìn cậu con trai từ ban công lộ thiên trên tầng 2 .Minh Nhật Lãng không bơi mà cứ để thân mình nổi trên mặt nước .Thỉnh thoảng khẽ khua nhẹ tay điệu bộ có vẻ lười biếng và thờ ơ .Điều này cũng không có gì lạ ,bơi lội từ trước đến giờ cũng không phải môn luyện tập của cậu .

Nhưng bà Minh thấy có điều khác lạ ,là một người mẹ quan tâm ,chăm sóc con trai từng ly từng tý nên bà thoáng nhìn là đoán ngay ra cậu có chuyện gì đó không vui trong lòng.

Để cơ thể bồng bềnh trên mặt nước một hồi lâu ,đột nhiên Minh Nhật Lãng trở mình lặn xuống nước .Ánh tịch dương chênh chếch phía Tây chiếu xuống mặt hồ thành từng vệt màu cam đỏ .Xuyên qua làn nước trong xanh chiếu rõ hình ảnh cậu đang lặn dưới đáy hồ .Mái tóc đen nổi dập dềnh trên mặt nước như bụi cỏ ,thân hình thiếu niên mới lớn vô cùng mảnh dẻ .Chân tay cậu dang rộng thoải mái dưới nước ,dường như cậu là con của thủy thần vậy .

Sau một hồi ngụp lặn,Minh Nhật Lãng trồi lên,vừa hay đáp vào bờ hồ bên kia sau đó bơi ngược lại với tốc độ rất nhanh .

Trên tầng 2 bà Minh vẫn theo dõi con và cảm thấy vô cùng sửng sốt.Chưa bao giờ cậu bơi nhanh đến thế .Từ trước đến giờ với cậu bơi lội không phải là môn thể thao mà đơn giản chỉ là cách cậu khiến bản thân mình thanh thản và thoải mái hơn .Có thể giải phóng sức mạnh bị kìm kẹp trong thời gian dài .Nhưng bây giờ cậu đang bơi trong nước nhanh như cá ,thật khiến người ta kinh ngạc .Bao năm nay cậu và nước luôn gần gũi có thể nói đã hợp thành một thể .Khi người và nước có thể hòa hợp ,cho dù cậu không vận dụng nhiều kỹ năng bơi lội thì dưới nước tốc độ bơi cũng rất nhanh và linh hoạt như một chú cá .

Nhưng Nhật Lãng bơi chưa được nửa hồ tốc độ đã chậm lại .Xét cho cùng vẫn là do thể lực ,cơ thể cậu vốn yếu ớt bẩm sinh nên không có sức để bơi tiếp .Nhưng Minh Nhật Lãng không chịu thua trận ở đây ,cậu vẫn tiếp tục bơi .

Bà Minh thấy vậy không yên tâm chút nào bà nghiêng mình ra ngoài ban công và gọi lớn : " A Lãng đừng cố nữa ,không bơi được nữa thì nghỉ  ngơi đi con "

Không rõ là do Minh Nhật Lãng không nghe thấy hay do tuổi trẻ cứng đầu không chấp nhận thua cuộc mà hai tay vẫn cố gắng rẽ nước .Nhưng chẳng bơi được bao xa cả người cậu đã chìm xuống nước ,dưới làn nước trong suốt là hình ảnh cậu đang giằng co giãy giụa.

Bà Minh giật mình liền chạy xuống dưới ,vừa chạy vừa hốt hoảng la lên : " Mau ,mau cho người xuống hồ ,A Lãng chết đuối rồi ".

Quản gai Vương Thái đang chỉ đạo người hầu chuẩn bị bữa tối ,ông Minh Hạo Thiên cũng vừa đi làm về ,vừa bước vào nhà và đang cởi áo khoác.Nghe tiếng bà Minh hét lên như thế tất cả sững lại không biết làm thế nào ,chỉ có ông Minh Hạo Thiên phản ứng nhanh liền quăng áo khoác và chạy vội ra vườn .Nhanh đến mức mọi người cũng phải sững sờ .Chẳng ai tin đó là ông tổng giám đốc Minh đạo mạo ,điềm tĩnh trong giới tài chính.Mấy người hầu biết bơi cũng vội chạy theo ông ra vườn .

Ông Minh lao ngay xuống hồ và nhanh chóng đưa Minh Nhật Lãng lên trên mặt nước .Đám người hầu cũng xúm lại đưa cậu lên bờ .Bà Minh và các cô hầu đứng trên bờ gương mặt bà Minh trắng bệch ,bà ôm chặt cậu vào lòng và thút thít : " A Lãng ,A Lãng con có sao không ?".

" Mẹ ....con không sao ....chỉ là chân ....bị chuột rút " Minh Nhật Lãng đau đớn chau mày .

Đang bơi thì chân bị chuột rút ,cậu nhanh chóng nín thở để bắp chân được thả lỏng trong nước ,nhưng không hóa giải được ,cơ thể lúc đó cứ ngoi lên mặt nước để thở ,càng khiến chân cậu bị chuột rút mạnh hơn .Ngay sau khi bị chìm xuống lần nữa cơ thể đã không còn sức để nổi lên mặt nước nữa .Cũng may ông Minh Hạo Thiên tới kịp.

" Chuột rút ở chỗ nào ? để bố xoa cho con "

Toàn thân ông Minh ướt nhẹp vừa lóp ngóp từ dưới hồ lên đã vội vàng hỏi han con trai .Ông để cậu nằm trên đất từ từ duỗi chân ra từ từ kéo thẳng ,rồi nhẹ nhàng xoa bóp phần bắp chân mấy chút ,cơn chuột rút đã dần dần tan đi .

" A Lãng con ngâm mình trong nước bao lâu thế ? Không phải bố đã nói với con không được ngâm mình quá lâu sao ,ngâm lâu sẽ bị chụt rút ".

Bà Minh ngồi cạnh nói thêm :" Không hẳn là do ngâm quá lâu ,ban nãy con nó bơi quá nhanh ,không bơi được nữa cũng không chịu ngừng ,kết quả mới xảy ra chuyện ấy ".

" A Lãng khi mệt mỏi không được tiếp tục bơi nữa ,như thế rất dễ bị chuột rút ".

"  Bố sau này con không thế nữa ".

" A Lãng ,đang bình thường sao tự nhiên con lại bơi nhanh như thi thố với ai đó thế ? Vừa giày vò bản thân vừa giày vò bố mẹ thực sự khiến mẹ rất sợ hãi ".

Minh Nhật Lãng cúi đầu biết lỗi : " Bố ,mẹ con xin lỗi ".

" A Lãng lần sau không được như thế nữa ,nhất định phải chú ý đó .Được rồi bây giờ con về phòng thay quần áo đi ".

Chuyện kinh động này cũng may không nguy hiểm ,mọi người cũng tản đi làm việc của mình .Minh Nhật Lãng về phòng thay quần áo và chuẩn bị xuống dùng bữa tối ,khi đi qua ban công tầng 2 cậu giật mình dừng lại .Cậu nhìn xuống hồ nước xanh bên dưới trong đầu tưởng tượng ra một hình ảnh khác đang bơi nhanh như rồng lượn dưới nước .Trong lòng bất chợt thấy vô cùng buồn bã ...

Tình yêu pha lêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ