🎄🎄 🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄🎄
Chỉ là Jaemin thôi mà, Jeno tự trấn an bản thân bình tĩnh lại, đi đi lại lại trước tủ đựng đồ gần lối ra của tòa nhà thể thao. Chỉ là Jaemin thôi, bạn của anh ấy, không có gì cả. Họ đã cùng nhau đi chơi mọi nơi, mọi thứ đều ổn...
"Này Lee Jeno"
Jaemin gọi và tim Jeno đập loạn xạ. Anh ta quay lại và thấy Jaemin đang sải bước trên hành lang với mái tóc nâu ướt nhẹp, cậu ta đổ mồ hôi trông cứ như một ngôi sao sau giờ tập luyện cực nhọc vậy. Thực sự không công bằng với những cậu trai khác.
"C - Chào" Jeno lấp bắp.
Jaemin mỉm cười "Mình đi chưa?"
"Nếu cậu đi với bộ dạng này thì cậu sẽ bị cảm đấy" Jeno chỉ vào tóc của Jaemin
"Uầy, em sẽ ổn thôi mà. Không sao đâu. Nào, đi thôi"
Họ đang trên đường tới nhà của Renjun, nhà của cậu ta khá xa trường học nhưng Jeno lại cảm thấy thời gian hôm nay sao trôi nhanh quá, nhưng cũng hơi khó xử, vì trên đường đi họ cũng chẳng nói với nhau lời nào, sự im lặng làm cảm giác nặng nề hơn. Jeno liếc nhìn Jaemin bên cạnh, nhưng trông cậu ta rất thoải mái, cậu ta hết nhìn ngôi nhà này lại nhìn ngôi nhà nọ. Điều này cũng không có gì là lạ, đây là Na Jaemin mà. Có lẽ người trông như đứt dây đàn đến nơi rồi chỉ có mỗi Jeno.
Nhưng hôm nay sao Jaemin im lặng quá?
"Này, cậu không sao chứ?" Jeno hỏi
"Hử? Ồ, vâng. Xin lỗi, em chỉ hơi mệt thôi. Vì hôm nay học vũ đạo mới nên hơi mệt, nhưng cũng khá tuyệt" Jaemin nói với giọng vui vẻ thường ngày "Buổi thực hành của anh hôm nay ổn chứ?"
"Vẫn bình thường thôi. Sau này cậu cho tôi xem cậu nhảy nhé" Jeno nói với vẻ tò mò
"Được, chắc chắn rồi" Jaemin nói "Nếu việc đó không làm phiền anh"
"Không đâu, tôi sẽ nhảy cùng cậu"
"Thật không đấy?"
Thật kỳ lạ vì giờ đây họ thoái mái với nhau, bỏ mặc những cảm giác kỳ lạ với Jaemin, cậu ta cũng đã biết những thầm kín của Jeno, trò chuyện thật tự nhiên chẳng phải tốt hơn sao.
"Đương nhiên"
Jaemin tự nhiên mở to đôi mắt lấp lánh nhìn thẳng vào Jeno khiến tim anh như thắt lại "Vậy anh sẽ khiêu vũ với em trong một bữa tiệc tiếp theo nhé !"
Đương nhiên người đẹp mời thì không nỡ từ chối và Jeno đã đồng ý.
"Tại sao cậu không mở cửa vậy hả?" Jeno bực bội nói qua điện thoại, một làn sóng dân lên khi nghe tiếng cười của Renjun ở đầu dây bên kia.
"Này, nói với cậu ta là mình đã quên chuyện này rồi... và mình đang ở nhà bà"
Jeno liếc sang Jaemin đang đứng bên cạnh, tò mò nhìn vào cửa nhà Renjun. Jeno bắt đầu đổ mồ hôi, lo lắng "Còn Jisung?"
"Ừm, thằng nhóc có bài tập rồi"
"Hôm nay là thứ Bảy, không ai siêng năng vào ngày này đâu"