Pt26

256 27 1
                                    

Bây giờ là giữa tháng Ba, thời tiết se lạnh mặc dù hôm nay trời nắng gắt, dụ dỗ mọi người ra ngoài thay vì ngồi trong nhà ăn như mọi khi, họ mặc kệ việc bị cảm lạnh.

Jaemin cố gắng thuyết phục mọi người hãy cho cậu ta ôm để giữ ấm. Jisug đã từ chối và cậu ta chuyển mục tiêu sang Jeno.

"Đó là lỗi của cậu khi ăn mặc như một thằng ngốc" Jeno đẩy Jaemin ra lầ thứ 3. Có lẽ Jeno sẽ nhường áo khoác của mình cho cậu ta nếu cậu ta không bỏ bữa trưa và để cho thần kinh của mọi người được yên.

"Thôi mà, em quên áo khoác thôi. Người đẹp ơi?" Jaemin cầu xin, đôi mắt to tròn và đôi môi trề ra. Jeno cố gắng hết sức để nhìn đi chỗ khác và thay vào đó là bắt gặp ánh mắt của Renjun.

"Xin hãy rủ lòng thương cậu ấy" Renjun nói "Hay cậu muốn chịu trách nhiệm nếu cậu ấy bị ốm?"

Jeno lườm Renjun với một cái nhìn còn ác hơn nhân vật phản diện nhưng Jaemin không ngừng than vãn, vì vậy Jeno đặt chiếc sandwich xuống và thở dài "Được rồi. Cậu thắng"

Jaemin vui vẻ vòng tay qua ôm Jeno khi anh mở hai bên áo khoác "Đúng là người bạn yêu thích của em"

Jeno giả vờ càu nhàu nhưng món này còn ngon hơn món sandwich của anh ấy. Cơ thể thêm chút ấm áp vì Jaemin nhưng chuông reo khiến Jeno cảm thấy ủy mị. Jaemin đặt cằm lên vai Jeno thở dài mãn nguyện. Thật ngại ngùng khi dính chặt nhau như thế này, cảm nhận từng hơi thở của người kia trong khi bạn bè của họ đang ngồi xung quanh.

"Tại sao họ không kết hôn đi?" Jisung hỏi nhỏ và nếu Jeno không phải ôm áo khoác của mình quanh Jaemin thì sẽ cho Jisung một trận rồi, vậy nên anh ta chỉ liếc và Jisung nở một nụ cười mờ ám.

Một buổi chiều thứ Tư, Jeno nhận ra hai điều.

Thứ nhất: Na Jaemin trông đẹp lạ thường trong chiếc áo len màu hồng phấn. Jeno còn nghĩ rằng việc cậu ta mặc như thế là bất hợp pháp vì nó khiến Jeno phân tâm khỏi những việc anh ấy bắt buộc phải làm, như việc tập trung vào bài kiểm tra giữa kỳ.

Điều thứ 2 đó là Jaemin là kiểu người nhạy cảm, rất dễ nhột.

Jeno tình cờ phát hiện ra điều này. Đối với anh ấy mà nói là điều kỳ diệu nhất mà mình đã tự khám phá ra được, vì lúc nào họ cũng gần nhau.

Jaemin để điều khiển TV lên bụng và Jeno mù quáng với lấy nó để giảm âm lượng nhưng lại trượt tay cù vào bụng Jaemin. Jaemin hét lên, ngay lập tức thu mình lại trước khi ngước nhìn Jeno với khuôn mặt bực bội.

Cậu ta thật dễ thương. Kiến thức mới này đã được tiếp thu  và dùng để làm điểm yếu của Jaemin khi chơi trò chơi.

"Xin lỗi" Jeno hỏi  "Cậu nhột hả? Thú vị đấy"

Jaemin ngồi dậy và tránh xa Jeno "Làm bài tập về nhà đi"

Jeno giả vờ vô tội và nhìn về phía cậu ta, Jaemin đá vào đùi Jeno để trả đũa, cố đẩy anh ra khỏi giường nhưng đáng tiếc, Jeno lại mạnh hơn cậu. Jeno nắm lấy cổ tay Jaemin dễ dàng và giữ cậu ấy lại, mặc cho cậu ấy vừa vặn vẹo vừa chửi rủa anh ta.

Cả hai đều hụt hơi và cười khúc khích khi Jeno cũng buông tha cậu ta. Jaemin đầu xù tóc rối, má đỏ bừng và tất cả những gì Jeno muốn làm là cúi xuống và hôn lên nụ cười đó.

Noctivigant AO3Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ