Jeno ngủ như một con thú chết bên lề đường. Jaemin thức dậy sớm hơn Jeno, cậu ta mở toang cửa sổ để không khí trong lành tràn vào.
"Mấy giờ rồi?" Jeno rón rén bò dậy
"Hơn 9h rồi" Cậu ta quay lại, trông cũng có vẻ mệt mỏi nhưng tốt hơn rất nhiều so với đêm qua. Cậu ta đứng ngược với lại với cửa sổ, như hòa làm một với anh sáng, trông như là thiên thần.
"Cậu ổn hơn rồi chứ?"
Jaemin mỉm cười và ngồi xuống bên cạnh Jeno "Bây giờ em không biết anh có thể ở lại đây bao lâu, mẹ em có thể đã biết anh nghe được những gì tối hôm qua - uhm - anh biết đấy. Anh có muốn tắm không?"
"Được rồi" Jeno thở dài và đứng dậy, mặc dù rời đi là điều anh muốn làm ngay lúc này. Tất cả những gì anh muốn là ngồi đó và nhìn Jaemin cho đến khi anh đủ can đảm để thú nhận, nhưng thay vào đó, anh ấy lấy quần áo của mình và đi vào nhà tắm.
Jaemin có một phòng tắm riêng, nó khá lớn với vòi hoa sen và bồn tắm. Hơi nước ấm khiến Jeno tỉnh táo hơn một chút và anh nhớ lại chuỗi sự kiện tối hôm qua. Nhớ cách Jaemin nói anh là người quan trọng nhất đối với cậu. Tự hỏi nếu điều đó có ý nghĩa khác Này, cậu có ý gì đằng sau câu nói đó? Chúng ta đối với nhau là gì? Jaemin? Cậu biết đấy, những người bạn thân nhất không thật sự đối với nhau như vậy... Jeno chỉ có thể tự độc thoại như vậy thôi.
Jeno chớp nước khỏi mắt. Xung quanh lúc này có mùi Jaemin, cỏ chanh và mùa xuân, và Jeno muốn sống trong này mãi. Có thể gian tay ra ôm lấy Jaemin, trong những góc khuất của cuộc đời cậu, bằng cách nào đó, luôn ở bên cạnh cậu.
Anh ấy muốn làm những điều đơn giản nhất, tất cả những điều sáo rỗng lãng mạn thời đi học mà họ nói trong sách và phim, như rủ cậu ta đi prom và sau đó trốn khỏi nó, anh ấy muốn rủ cậu ta đến rạp chiếu phim, họ sẽ cạnh tranh ai sẽ là người trả tiền và Jaemin sẽ là người thắng. Anh ấy muốn ngón tay mình chạy dọc theo đường con trên quai hàm của Jaemin, lướt ngón tay cái lên môi dưới, muốn Jaemin vòng tay qua cổ anh trước khi họ hôn nhau.
Tất cả những gì anh ấy muốn, thực sự, là để Jaemin biết rằng anh ấy đã yêu cậu. Jeno sẽ đi cùng cậu mọi chặng đường, sẽ đấu tranh vì cậu. Jaemin chưa bao giờ yêu cầu anh ấy bất cứ điều gì, Jaemin đã cho anh rất nhiều nhưng Jeno luôn sẵn sàng, nếu bây giờ tất cả đều vì Jaemin, tất cả mọi chuyện rồi sẽ dễ dàng.
Jeno quay lại thấy Jaemin đang nằm trên giường. Tóc cậu ta rối bù, trông dáng vẻ mệt mỏi vì gần như không ngủ, không khí yên tĩnh của buổi sáng và ánh nắng chiếu qua rèm cửa khiến cậu ta trông tuyệt đẹp.
Jeno chỉ có thể đứng đó mà ngắm nhìn Jaemin, đôi chân dài thon gầy, chiếc áo sơ mi được vén lên một chút để lộ một bên xương hông và một phần bụng trắng nõn thon gọn. Trên nền trắng của tấm nệm, cậu ta trông như viên kẹo và Jeno muốn biết nó như thế nào. Nhìn thấy Jaemin như vậy cảm giác như muốn rụng rời và Jeno muốn trút bỏ nỗi ức chế cuối cùng của mình. Anh muốn nói với cậu, không thể cứ nhìn mãi mà không nói một lời nào. Tuy không đúng thời điểm và nơi này không thích hợp cho việc tỏ tình, nhưng dù sao đi nữa thì cũng chưa bao giờ có điều đúng đắn về nó. Không nên yêu người bạn thân nhất của mình, không được yêu Na Jaemin nhất là khi người này là Lee Jeno.
