Chương 25

657 16 2
                                    

Lý Cận Dữ vừa lên xe liền đưa thẻ SD cho Kiều Mạch Mạch đang ngồi hàng ghế sau, Kiều Mạch Mạch vẫn nom nóp lo sợ, im lặng cúi gầm mặt. Lý Cận Dữ ngồi ở ghế phụ, ánh mắt không cảm xúc liếc qua cô từ gương chiếu hậu, xác nhận với cô: "Còn thứ gì khác nữa không?"

Kiều Mạch Mạch đâu dám nhìn anh, lúc này ngồi ở hàng ghế sau, cúi đầu ỉu xìu như đóa hồng héo hon, nắm chặt hai thẻ SD trong tay, lí nhí nói: "Hết rồi."

Lý Cận Dữ không lên tiếng nữa, nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Không khí trong xe có hơi yên ắng quái lạ, Diệp Mông lầm bầm "ngơ ghê", âm thầm thở dài: "Dây an toàn."

Lý Cận Dữ cũng không quay lại nhìn mà đưa tay thắt dây an toàn, không nói với cô câu nào.

Xí, Diệp Mông quay sang hỏi Kiều Mạch Mạch: "Nhà cô ở đâu?"

Bố mẹ của Kiều Mạch Mạch đều ở Quảng Đông làm ăn, cô và Dương Thiên Vỹ đều thuộc dạng được nuôi buông thả, hiện giờ Dương Thiên Vỹ lại lên Bắc Kinh tham gia tuyển chọn huấn luyện thanh niên gì đó, trong nhà chỉ còn một mình Kiều Mạch Mạch.

"Thời gian này nó sống tạm ở nhà tôi." Lý Cận Dữ nói.

"Hả? Hai người sống riêng?" Diệp Mông kinh ngạc.

Cánh tay của Lý Cận Dữ đang gác trên khung cửa sổ, bị sự liên tưởng quá lố của cô làm cho dở khóc dở cười, quay sang liếc cô, châm biếm chế nhạo nhếch môi nói: "Sao hả? Cô không yên tâm thì cũng có thể dọn sang ở cùng mà."

"..."

Chắc anh không biết hiện giờ khoa xương cốt bên Đức được hoan nghênh tới cỡ nào.

Diệp Mông hậm hực đưa hai người họ đến cổng khu xá, Kiều Mạch Mạch vừa xuống xe liền chạy ra nôn mửa kinh hoàng, đường ruột như đảo lộn, cả người run rẫy vịn vào chiếc cửa sắt đã gỉ sét, đứng cũng không vững.

Hai người cực kỳ ăn ý ngồi yên trên xe, lẳng lặng nhìn cô nôn, cả dáng vẻ của hai người cũng giống nhau, một người gác tay trái lên khung cửa sổ, một người gác tay phải lên khung cửa sổ, góc nghiêng đầu như nhau, cùng nhìn Kiều Mạch Mạch qua cửa sổ.

"Em gái cậu không sao chứ?"

Lý Cận Dữ: "Không sao, nôn riết rồi quen thôi*"

(*): Câu này nguyên văn là "吐着吐着就习惯了", câu thoại nổi tiếng của nhân vật Phạm Nhàn do Trương Nhược Quân thủ vai trong bộ phim Khánh Dư Niên.

"... Tôi vẫn nên xuống xem thì hơn."

Diệp Mông định xuống xe thì bị Lý Cận Dữ giữ lại, thở dài nói: "Cô đi đậu xe, tôi dẫn nó vào trong trước."

Diệp Mông cũng không thích xen vào chuyện người khác, nhưng tình trạng của Kiều Mạch Mạch như thế này, tuy Lý Cận Dữ là anh trai, nhưng dù sao cũng là đàn ông, không tiện hỏi han lắm, Diệp Mông đành đóng vai bà chị dâu lắm điều.

Nhưng cô cũng không tốt tính gì, nói một lúc thì cảm thấy cô gái này đúng là gan cùng mình, đến lúc Kiều Mạch Mạch bớt run thì giọng điệu của cô cũng không còn nhẫn nại nữa: "Chỉ vì hai mươi nghìn thôi ?"

[Hoàn] TÌNH NỒNG TRONG MẮT- Nhĩ Đông Thố TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ