TẬP 9

721 51 2
                                    

Dáng người hiên ngang, không sợ trời không sợ đất Hạ Thiên bước ra khỏi chiếc xe. Lấy tay chỉnh áo vest cho thật ngay ngắn, vuốt mái tóc đen song cười và đi tiến tới cánh cổng gỗ to lớn ngăn cách giữa khu nhà bên trong và bên ngoài. Với cốt cách ngang tàn, nhìn thẳng vào cánh cửa hắn đưa tay ra hiệu cho tên vệ sĩ bấm chuông còn bản thân thì vẫn cứ nhìn lăm lăm vào cánh cửa như xuyên thủng nó. Cánh cửa mở ra, cả dàn người đàn ông Nhật cao lớn mặc bộ kimono bên hông đều gác kiếm đứng trước mặt hắn, tất cả họ đều nhìn lấy Hạ Thiên một cách kì lạ cứ ngỡ như là liếc thôi chứ chả phải là nhìn nữa. Hạ Thiên phì cười nhẹ vậy mà nếp nhăn ở giữa chân mày họ lại đậm và rõ hơn, hắn khua khua tay nói nhỏ nhẹ dáng vẻ rất phóng khoáng.

- Ông ấy đâu rồi?

- Ta đây, không cần hỏi chúng.

- Ồ...cứ tưởng sẽ trốn đi đâu trong gốc ở đâu đó chứ ông già?

Người đàn ông thân thể đã đứng tuổi bước ra dù không cao to lực lưỡng như những người kia nhưng ông cũng rất ra dáng vẻ lãnh đạo, người người phải kinh sợ. Thế mà Hạ Thiên đứng trước ông ta không một chút sợ hãi, hắn lấy trong túi áo mình hộp thiếc, mở ra toàn là thuốc lá. Hắn tiếp tục liếc nhìn ông ta trong lúc châm thuốc từ cái bật lửa lấy ra trong chiếc hộp thiếc ấy.

- Ông biết đấy thuốc thường phải giữ cho nó được khô ráo thoáng mát, ai hút thuốc mà chả biết nhỉ? Không làm như vậy thì đâu còn sự thơm ngon nữa~

- Mày muốn gì?

- Ông giả vờ phải không? Cái kho hàng phía cảng Osaka của tôi...ông tưởng tôi không biết à?

- Ngươi đang nói gì tao không hiểu?

- Oh vậy là phải nói tiếng của ông mới hiểu nhỉ?

Hạ Thiên hút một hơi rồi nhả làn khói mờ ra, liếc nhìn ông già.

- Tất cả món hàng đá quý từ loại rẻ tiền nhất tính đến các món đắt giá nhất trong các thùng containner đó thì ông đã giúp tôi thiệt hại hơn 1 tỷ yên đấy.

- ...

- Nổ luôn đấy? Ghen ghét dữ vậy à? Thị trường đâu phải của chỉ riêng ông?

- Bắt tên chó đó im cho tao!!!

Cả đám người ấy bắt đầu xông lên giận dữ, nhưng Hạ Thiên chỉ cười, nhanh nhẹn khụy người rút con dao nhỏ giấu trong ống quần, hắn gạc chân một kẻ rồi lại quay sang chấn thương vào chân người kề đó. Các vệ sĩ của Hạ Thiên cũng xông vào, cánh cửa gỗ lớn ấy được đóng lại, đồng thời những tiếng hỗn độn đánh đấm, dao kiếm đều nhỏ dần và im hẳn khi cánh cửa đã hoàn toàn sầm lại. Không ai rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng chắc chắn đang có cuộc ẩu đả lớn ở trong, quản lí Maya đứng ngoài cổng tỏ ra vẻ bình thản, cô mở máy tính nhỏ cầm trên tay của mình gõ gõ vài dòng, dáng vẻ như đây là chuyện bình thường đã xảy ra bao lần và dường như kết quả luôn chỉ có một. Cánh cổng sau một hồi mở ra mùi máu tanh xọc lên mũi cô, nhăn mặt cô nhìn vào trong, bóng dáng quen thuộc ấy, người đàn ông với màu chủ đạo là đen giờ đây bê bết thêm màu đỏ của máu trên da mặt. Cách di chuyển hung tợn ấy cứ như một con sói đang thể hiện ai mới là kẻ cầm đầu, hắn nhìn cô xong cười rồi lại bước vào xe nhưng không quên dặn dò.

TRÁNH XA TÔI RA TÊN KIA![Fanfic][ĐenxCam][DâmxBạo][DROP]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ