TẬP 4:

1.8K 94 26
                                    

Trước khi đọc mong mọi người thông cảm cho câu đầu, tại vì tớ muốn theo sát tính cách nhân vật một cách khả thi nhất nên là nhiều lúc Cam hơi thô, Xin lỗi mọi người nếu mọi người thấy khó chịu nhá!
______________________________________________________________________________________________________

'Hứng thú quần què' cậu bực bội nghĩ trong lòng nãy giờ hắn đưa cậu đi lâu vậy mở điện thoại lên kiểm tra giờ thì lại thấy đã 2 tiếng trôi qua cũng đã gần 10h giờ đêm. Cậu nổi gân bực nhọc, cậu muốn nệm êm, muốn lướt các trang mạng, muốn lục tung cái tủ lạnh nhà hắn để kiếm đồ ăn và xem phim. Nhưng cái muốn của cậu không thể xảy ra vào lúc này, nhà hắn ở đâu vậy? Xa quá vậy? Cả 2 tiếng ngồi trên xe không mệt à? Nhức nhối khuôn miệng, cậu cộc cằn hỏi hắn.

- Đi qua biên giới luôn hay gì mà lâu vậy hả?! Nhà ở đâu lận vậy?

Hắn giật người nhìn cậu, miệng hơi mỉm nhẹ cười hắn nói.

- Sao em lại biết?

- Cái quần gì cơ?!

- Tôi đang đưa em đến sân bay quốc tế để bay sang Nhật đây.

- Hả?! Đùa nhau à?

Cậu quát lớn trong sự bỡ ngỡ, hồi hộp. Hắn thì bình thản như không có chuyện gì lắc đầu với câu hỏi của cậu. Nhà hắn như thế nào lại ở tận Nhật nơi xứ lạ như vậy? Hắn sinh ra ở Nhật à? Hồi hộp có khi nào hắn đùa cợt mình lần nữa? Nếu thật sự như vậy chắc cậu tức đỏ mặt quá! Nghĩ đi nghĩ lại thì thật sự tên Hạ Thiên lại rất thích đùa cợt với mình nên Mạc Quan Sơn cũng nửa tin nửa không nhưng suy cho cùng chỉ số không tin lại cao hơn.

Đang suy ngẫm thì cậu nghe thấy những tiếng máy bay trên đầu mình, chúng vụt ngang như sao băng. Cậu giật mình, không nhẽ là thật? Mở cửa sổ xe ra, đôi ngươi mở to sửng sốt trước mắt cậu là một chiếc máy bay cỡ nhỏ sang trọng với những vệ sĩ mặc những bộ comle lịch thiệp đứng xung quanh. Nhưng thứ cậu để ý nhất là người phụ nữ gợi cảm, dù nhìn không rõ được khuôn mặt nhưng cậu vẫn ấn tượng bộ áo công sở hạng sang mà cô đang mặc, mái tóc nâu nhạt đang bay theo luồn gió. Đứng giữa cả chục người đàn ông to cao lực lưỡng thì cô cũng không thua kém họ mấy về chiều cao. Trong đầu nghĩ:'Cô nàng là ai? Cô có quan hệ gì với hắn?' Rồi lại bất chợt 'Tại sao mình phải quan tâm chứ?'

Chiếc xe dừng lại, cô ta đẩy mắt kính thở ra nhẹ nhõm. Gương mặt nghiêm ngặc chuẩn bị đón tiếp Hạ Tổng. Trong xe, hắn lấy tay chỉnh lại phần áo nhăn do cậu dựa vào và quay sang cậu nhìn cái rồi thôi. Hắn vuốt nhẹ vai cậu, tạo một làn sóng rợn rợn rồi thì thầm vào tai.

- Tới nơi rồi vợ.

- Tránh xa tôi ra! Đừng nói những lời như vậy vào tai tôi!

Cảm giác nhột tai khiến cậu rất bức bối và nổi cả da gà, che tai mình lại như để phòng thủ hắn không cho hắn tái phạm. Đầu óc cậu giờ như mớ dây bị rối vào nhau, mất phương hướng không biết làm gì. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nó nằm ngoài tằm kiểm soát của cậu, từ nhà tới sân bay giờ thì bay qua Nhật và cô trợ lý nóng bỏng??? Hơi thất thần nhìn hắn đang đứng ngoài xe, Mạc Quan Sơn như muốn câm lặng.

TRÁNH XA TÔI RA TÊN KIA![Fanfic][ĐenxCam][DâmxBạo][DROP]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ