Hạ Thiên đã bế Mạc Quan Sơn được một lúc, cậu không rõ hắn muốn gì, chỉ biết rằng đôi chân dài ấy của hắn cứ không ngừng di chuyển, hành lang lúc này dường như không còn quen thuộc nữa. Nơi này là đâu nhỉ? Vẫn là khu dinh thự của hắn, nhưng mọi thứ lúc này trong mắt Mạc Quan Sơn đã lạ lẫm đi. Cứ ngỡ là do chính cậu tự tưởng nhưng hắn rõ ràng chưa từng để cậu đến nơi này một lần nào. Hạ Thiên đi một lúc rồi bỗng dừng lại trước một khoảng sân vườn rộng lớn. Không giống cái ở phòng cậu, mà nơi này thật sự là rộng rãi và đây cũng chính lần đâu tiên sau bao ngày ròng rã cậu được nhìn thấy một dãy các khu nhà dân trãi dài mút tới chân trời, một khoảng trời xanh rộng lớn chứ không chỉ còn những thành lũy tre cùng với bức tường cao to, Mạc Quan Sơn bỡ ngỡ tới nỗi vẫn không động đậy.
- Từ trên cao sao?
- Khu nhà của tôi ở đỉnh núi mà, đó là lý do vì sao nó rộng đến bất ngờ đấy.
Hạ Thiên nhìn cậu mỉm cười thật nhẹ, rồi hắn từ từ đặt cậu xuống. Mạc Quan Sơn lúc này cứ như một đứa trẻ con lần đầu nhìn thấy bông tuyết vậy, nhưng lần này là thấy một khoảng không tươi sáng, một thứ mà cậu mong đám tre cao ngút sau bức hàng rào ở phòng cậu có thể làm được. Nơi đây có cây, có hoa cỏ, đầy đủ các loại thảo dược được trồng và bố trí bắt mắt. Cộng thêm một quang cảnh các nhà dân từ phía xa khiến cậu không thể nào mà rời mắt. Không kìm được sự hứng thú Mạc Quan Sơn nhanh chóng chạy đến bên cây đào to ở phía góc sân. Chúng gần nở rồi, là hoa đào đấy. Cậu phấn khích nhớ lại khoảng này là mùa hoa đào gần nở ở Nhật, cậu vẫn còn ở mùa xuân. Sao cậu không nhận ra nhỉ, đương nhiên chỉ có mùa xuân cậu mới ngắm được những loài hoa trong thời tiết mát mẻ này, có vẻ vì mãi đau khổ nên Mạc Quan Sơn chưa từng nghĩ đến thời gian chăng? Cậu cười trừ. Còn Hạ Thiên từ xa thì lạ lẫm nhìn cậu đang ở một điệu bộ hắn vẫn chưa từng biết qua. Bỗng bất ngờ trong mắt hắn cậu lại đẹp đến lạ, nhìn xem Hạ Thiên đó là hành động của hạnh phúc đấy là hành động của sự vui vẻ đấy. Hắn lúc này không biết làm gì mà chỉ biết ngắm cậu trai với mái tóc cam rực rỡ ấy, đang vui vẻ bước đi từ góc này sang góc kia của khuôn viên mà không biết nhàm chán mệt mỏi là gì. Từ khi nào nhỉ, mà khu vườn này lại tươi sáng đến lạ kì.
"Hạ Thiên, sao anh không nói tôi anh có nơi này! Nó tuyệt lắm đấy!"
"Haha, nếu em thích nó đến vậy thì tôi sẽ đặc quyền cho phép em vào nơi này mỗi ngày."
"Anh không sợ tôi sẽ trốn thoát sao?"
"Không, vì dù em có chạy đằng trời tôi cũng sẽ tìm thấy em."
Hạ Thiên mỉm cười đến tít cả mắt, còn Mạc Quan Sơn chỉ biết liếc đôi mắt nhìn hắn. Không ngờ tên khốn độc tài ấy cũng có tình người, cứ ngỡ hắn không bao giờ cho phép cậu rời căn phòng của mình nhưng có lẽ cậu đã đoán sai chăng?
Cũng được một lúc rồi Hạ Thiên bắt đầu ngồi xuống ở hiên nhà, Mạc Quan Sơn nãy giờ bay nhảy mệt mỏi cũng đã quyết định ngồi xuống nghỉ ngơi. Hai chàng trai lại ngồi xa nhau, có lẽ vì cậu Mạc vẫn không thể bình tĩnh khi ngồi cạnh Hạ Thiên, lỡ mà hắn có giở trò đồi bại thì cậu chả biết phải hành xử như thế nào. Đối với cậu tốt nhất bây giờ vẫn nên giữ khoảng cách để nhận được sự yên bình. Nhưng Mạc Quan Sơn nghĩ gì chứ? Hạ Thiên nhìn thấy cậu trai ngồi xa mình mà không cầm được nỗi cô đơn thiếu thốn. Hắn tự thân vận động mà nhích đến gần cậu hơn. Hạ Thiên đó giờ không biết yên bình là gì, ngoài những khoảng thời gian hắn được ở bên mẹ mình khi bé thì đây lần đầu hắn được yên tâm như vậy. Nhìn vào mặt Hạ Thiên lúc này ai ai cũng đủ hiểu, hắn đang vui, đang rất hạnh phúc. Hạ Thiên giật người nhìn xuống đất. Hạnh phúc là gì? sao hắn lại nghĩ đến nó, một giây phút yên bình này mà hắn lại cho là hạnh phúc, chẳng phải đó giờ hắn cũng từng trải qua những ngày một mình không lo bận bịu tới công việc hay sao? Sao lại là hôm nay hắn mới cảm nhận được sự yên bình và...Hạnh phúc. Hạ Thiên đưa đôi mắt đen thẫm và sâu hút hút của mình nhìn Mạc Quan Sơn, cậu vẫn không muốn bận tâm việc hắn đang ngồi bên mình mà cậu chỉ mãi miết nhìn ngắm khung cảnh. Hạ Thiên dường như không kiềm được lời mà lỡ miệng nói lên suy nghĩ của mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
TRÁNH XA TÔI RA TÊN KIA![Fanfic][ĐenxCam][DâmxBạo][DROP]
LosoweThể loại: ngọt pha miếng muối cộng miếng đắng cay , hành động, H có như không (đùa chút, một lần H là tui viết hết nguyên 1 chap chỉ có da thịt), nữ quyền, BDSM nhẹ, kink, đôi lúc có OOC tí *Couple:Hạ Thiên x Mạc Quan Sơn *Couple:Kiến Nhất x Triển C...