15

485 73 0
                                    


“Vãn Ngâm.”

Cửa phòng bị gõ vang, ở bên trong tiếng chim đỗ quyên pha lẫn vào một giọng nam ôn nhuận.

“Lam công tử,” Giang Trừng một tay đẩy cửa ra một tay bao trùm đầu tóc nửa tán trát lên.

Y mang theo ủ rũ nhìn Lam Hoán, trong lòng ngăn không được mắng Ngụy Anh, nếu không phải đêm qua bồi hắn nháo đến quá muộn, cũng không đến mức quần áo bất chỉnh xuất hiện ở trước mặt của Lam Hoán.

“Tìm ta…… Có chuyện gì sao?”

Đầu tóc được y trát thành viên thuốc tán xuống dưới vài sợi tóc đãng ở bên mái.

Y cảm giác được ngón tay ấm áp của Lam Hoán cọ qua gương mặt của mình đem sợi tóc tạp đến sau tai.

“Lam công tử……?”

Đối thượng với ánh mắt kinh ngạc của người trước mắt, Lam Hoán mới biết được chính mình đang làm cái chuyện ngu xuẩn gì.

Hắn vội vàng chắp tay thi lễ.

“Vãn Ngâm, là ta đường đột.”

“Không đáng ngại.”

Giang Trừng vội vàng xua tay, lại không tự chủ được đột ngột đỏ lên bên tai.

Từ nay về sau hai người liền đứng ở chỗ này một câu cũng không nói, Giang Trừng đi cũng không được ở lại cũng không xong, xấu hổ nhìn thẳng hắn hồi lâu.

“Lam công tử tìm ta là có chuyện gì?”

Nghe xong y nói, Lam Hoán mới bừng tỉnh đại ngộ mà dùng tay đấm một chút lòng bàn tay của cái tay khác.

“Hà Đông phát hiện thủy quái, ta và Vong Cơ nghĩ ngươi cùng Ngụy công tử đều là người đến từ Giang Nam vùng sông nước, biết bơi hẳn là không tồi, cố tình nghĩ mời các ngươi cùng đi trừ tà ám.”

Dứt lời, hắn liền thấy Giang Trừng trịnh trọng gật đầu, “Loại chuyện này ta cùng Ngụy Anh thực nguyện ý hỗ trợ.”

————————

Hôm nay liền viết trước như vậy đi, mệt mỏi.

 ( ALL TRỪNG) Hoa trong tayNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ