Chương 98: Cưỡng hôn, tận mắt nhìn thấy cô lưu lại dấu vết trên người! (đặc sắc)

19.4K 239 34
                                    

Chương 98: Cưỡng hôn, tận mắt nhìn thấy cô lưu lại dấu vết trên người! (đặc sắc)

Lý Đan với Tống Các theo sát phía sau.

Tô Lương Mạt vừa đi theo bước chân của Chiêm Đông Kình vừa vùng vẫy, người đàn ông sải bước đi xuống bậc thang, tượng Phật bên cạnh hiện rõ tư thế hung dữ, Tô Lương Mạt bị hắn lôi đi rất xa.

"Đủ chưa? Bỏ tôi ra!"

Chiêm Đông Kình nhét cô vào chỗ ngồi sau xe, ra hiệu cho tài xế lái đi.

Tô Lương Mạt xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy thân ảnh chạy Lý Đan như bay tới, cô vung tay đập lên cửa sổ xe, ngồi trở lại không lên tiếng.

Vẫn là Chiêm Đông Kình không nhịn được, "Vì sao không vạch trần anh ta gian lận?"

"Anh nhìn thấy sao?" Tô Lương Mạt ngửa đầu hỏi hắn.

"Đây là chuyện rất rõ ràng."

Tô Lương Mạt cười lạnh một tiếng, cảm giác phẫn nộ và bị bỡn cợt trong lồng ngực vọt thẳng lên, "Bài là bị đổi lúc tôi đi ra ngoài đúng không?"

Chiêm Đông Kình chống lại tầm mắt của cô, "Cô hình như cũng quá xem thường anh ta rồi, Hàn tiên sinh là vua bài Thái Lan, từng liên tiếp đánh bại mấy tay bài Âu Mỹ, đều nói anh ta có đôi tay xuất quỷ nhập thần, nghĩ muốn lá bài nào liền lấy được lá bài đó, chút kỹ xảo này của cô trong mắt anh ta bất quả chỉ là chút tài mọn."

"Vậy anh còn để cho tôi đánh cược."

"Tôi không biết nho nhỏ thú không vào được."

"Anh với anh ta trước đây quen biết đúng không?"

Chiêm Đông Kình cũng không phủ nhận, "Hôm nay anh ta thắng rồi, đến cuối cùng lại nhận thua, hoàn toàn là vì cô."

"Chiêm Đông Kình, cho dù anh nói thế nào, tôi thắng." Cô nhắc nhở hắn.

Người đàn ông vùi mình vào chỗ ngồi sau xe, một hồi lâu không lên tiếng.

Lý Đan lo lắng nhìn theo đuôi xe phía trước, "Tài xế,có thể chạy nhanh hơn chút nữa không?"

Tông Các chặn một câu, "Cô đừng lo lắng, Kình thiếu sẽ không làm gì Tô tiểu thư đâu."

"Hắn có thể đích thân tống cô ấy vào tù, anh cảm thấy hắn ta còn có chuyện gì là không làm được không?" Tâm tình Lý Đan kích động, hai mắt hung hăng nhìn chòng chọc lên mặt Tống Các, cô vì Tô Lương Mạt hận Chiêm Đông Kình, tự nhiên đối với cánh tay đắc lực của hắn cũng không có cảm tình tốt.

Tống Các bị cô nói một câu chặn cho không cách nào mở lời được, Lý Đan lại chưa hả giận, "Tôi thực bội phục các người, anh cũng đâu biết hai năm này cô ấy làm sao mà vượt qua được!"

"Cô đừng quá kích động."

"Hừ, đi theo loại chủ nhân gì, liền hình thành loại chó nuôi y như vậy."

Kỳ quái là Tống Các cũng không phát hỏa, đối với sự việc lúc trước của Tô Lương Mạt hắn thủy chung cũng cảm thấy có chút áy náy. Hai mắt Lý Đan vẫn nhìn chằm chằm phía trước, lúc này đúng vào buổi tối ở Thái Lan, cách đó không xa là một ngôi chùa, xung quanh bày đủ gian hàng hoạt động buổi đêm, mà ngửa đầu có thể nhìn thấy nhà cao tầng san sát như nấm, xe hơi chạy không ngớt trên đường có thể nghe thấy tiếng sóng biển vỗ vào bờ truyền tới.

NHÃ ÁI THÀNH TÍNH  - THÁNH YÊU (HOÀN)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ