Ngoại truyện 1

797 77 18
                                    

Note:

1. Ngoại truyện sẽ xuất hiện sau mỗi 14 chương chính văn.

2. Đôi khi nội dung sẽ không xoay quanh nhân vật chính.

3. Nội dung có thể không theo trình tự các chương chính văn.

***

Vương Họa Y chống tay, nhìn theo đôi chân thoăn thoắt đạp trên bậc thang nhanh như tên bắn của Vương Nhất Bác đang hướng về phía mình.

Hắn dường như đã mất rất nhiều công sức mới ra được đến đây. Do đó, dù là hắn đang cách khá xa, nàng vẫn có thể thấy được trên trán hắn lấm tấm vài giọt mồ hôi.

Vương Họa Y tâm trạng hôm nay cứ như lục bình trôi, nàng chậm rãi chớp mắt chờ Vương Nhất Bác chạy đến, sau đó lại chẳng mặn mà mở lời trước với hắn.

"Tỷ tỷ." Vương Nhất Bác vừa thở vừa nói.

"Ừm. Chờ được đệ, chân ta cũng sắp mọc đầy rêu rồi."

Một nửa lời là đùa, nhưng một nửa cũng là thật. Không phải nàng cố ý trách hắn trễ hẹn, chỉ là gần đây những lần nàng gặp được hắn quả thật quá ít.

Mỗi lần đều phải nhận được ý chỉ đồng ý của Đình Hựu đế, hơn nữa thời gian gặp mặt cũng được kiểm soát rất gắt gao.

Vì vậy một khi đã hẹn gặp được đều phải xem trọng từng giờ từng khắc, không được phung phí một chút nào.

Vương Họa Y thở dài nghĩ, có lẽ là từ sau chuyến tuần hành bị cưỡng chế bắt về cung của cả hai tỷ đệ nàng. Phụ hoàng đã bắt đầu chú ý đến nhất cử nhất động của hắn nhiều hơn. Ngài nhận ra hắn không còn nhỏ nữa, không thể vì yêu chiều hắn mà làm hại tiền đồ của tổ tông để lại.

Thế cho nên, những thứ hắn vốn được miễn nhiều năm trời. Hôm nay cứ như vậy mang ra ép cho hắn học lại bằng hết.

Người ta khổ luyện nhiều năm, thức khuya dậy sớm vẫn còn chưa đến đâu. Nói gì đến một kẻ từ nhỏ chỉ biết ghẹo chó đánh mèo như Vương Nhất Bác.

Nàng nhìn đệ đệ ruột là hắn còn thay các sư phụ nản lòng.

"Đệ xin lỗi mà, hôm nay...y có hơi khó chịu."

Vương Nhất Bác gãy gãy sống mũi, bày ra vẻ hối lỗi trước mặt tỷ tỷ của mình.

Vương Họa Y trái lại chỉ nghiêng đầu một cái xem như đã biết. Nàng vẫy tay kêu hắn đứng sát lại. Sau đó nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay hắn lật ngửa ra xem.

Nàng khẽ thở dài trong lòng, bàn tay hắn đã phồng rộp hết cả. Hơn nữa xung quanh đều có thể nhìn thấy vài vết xước do luyện tập không quen để lại.

Dù ngoài mặt nàng tỏ ý chán ghét, hay chê trách hắn đủ đường. Gần đây còn cùng phụ hoàng kiên quyết phải nghiêm khắc với hắn hơn một chút. Nhưng nàng cũng không phải nam nhân, không thể nào lòng dạ sắt đá nhìn thấy hắn bị thương mà không xót xa.

[博君一肖] Chế tạo quân vươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ