Chương 16: Chỉ mong chờ đứa nhỏ của nàng

1K 136 24
                                    

Lời của nàng chẳng chút khách khí đánh thẳng mặt Đỗ thị. Bà ta nhìn dáng vẻ Ngu Thư Hân cao cao tại thượng, biết không thể đánh động quyết định của nàng liền quẫn bách cầu tình Ngu Thấm.

"Lão gia."

Tình cảm thanh mai trúc mã, sau lại trở thành phu thê, Ngu Thấm nào nỡ nhìn Đỗ thị khổ sở. Chưa kể người vướng phải rắc rối này còn là trưởng tử hắn luôn muốn bù đắp bấy lâu nay.

Ngu Thấm ngẫm nghĩ hồi lâu, song bảo nàng: "Hân Nhi, nhà kia chẳng qua dây dưa muốn chút lợi lộc từ chúng ta. Cảnh Trí chỉ mới tức giận nói mấy câu, chưa đụng chạm cô nương nhà ấy. Hay con xem thế nào để Cảnh Triều nạp nàng ta làm thiếp, giải quyết mọi chuyện êm đẹp."

Ý kiến nọ đưa ra, chưa cần đến Mạc Viên Viên khó chịu thì người đứng ra phản đối đầu tiên cũng là Ngu Thư Hân. Nàng cảm thấy phụ thân thật quá mức hồ đồ rồi. Đỗ thị có tài cán gì để ông bảo hộ mẫu tử bà ta tới vậy?

"Đây là chủ ý của phụ thân hay phu nhân thế?"

Nàng vừa dứt lời, bầu không khí trong sảnh phút chốc ngột ngạt doạ người. Đỗ thị đứng sau Ngu Thấm lấm lét nhìn về phía này, chạm phải ánh mắt sắc lạnh của nàng liền hốt hoảng tránh né.

"Nếu đã biết nhà đó chỉ muốn kiếm chút lợi lộc thì để đại ca đưa sính lễ qua cầu thân là được. Đem mọi chuyện đổ lên đầu nhị ca, chẳng lẽ muốn huynh ấy gánh tội thay sao?"

Kẻ nào làm kẻ đó chịu, lí lẽ này Ngu Thấm hiểu rõ. Nhưng Đỗ thị tất nhiên không chịu để Ngu Cảnh Trí lấy nữ tử nhà thường dân. Bà ta nghe Ngu Thư Hân nói vậy thì như dẫm phải đinh, quên cả việc bản thân đang đi cầu cạnh người khác.

"Không được! Tiền đồ của Cảnh Trí còn đó, làm sao..."

"Hắn có tiền đồ vậy nhị ca bản cung không có?" Ngu Thư Hân cao giọng ngắt lời, danh xưng bản cung đã dùng tới, khí tràng theo đó cũng dâng cao: "Không muốn lấy thì nạp làm quý thiếp, đừng có dựa vào bản cung mà gây chuyện thị phi."

"Hân Nhi, con hơi quá lời rồi."

Nàng cười nhạt, hữu ý nhắc nhở: "Phụ thân, tương lai nữ nhi có thể đứng vững trong cung hay không đều dựa vào tiền đồ của nhị ca."

Mũ cánh chuồn hắn đội nhờ nữ nhi gả vào Đông cung mới được cất nhắc. Mà nữ nhi cũng chỉ là một trong rất nhiều thiếp thất của Trữ quân, sau này nhập cung muốn ngồi ở vị trí cao thì sau lưng phải có gia thế chống đỡ. Phủ Thiếu khanh này vì nàng thịnh sủng mới vinh hiển như ngày hôm nay. Nếu nàng ngã, ngoại trừ Ngu Cảnh Triều ai cũng không thể giúp.

*

Mạc Viên Viên tiễn chân Ngu Thư Hân ra đến cửa, nàng áy náy: "Làm phiền nương nương quá."

Người ta vẫn nói nữ nhi gả ra ngoài như bát nước hất đi. Ngu Thư Hân hết lần này đến lần khác vì chuyện nhà mẹ đẻ mà hồi phủ, để trong cung biết được sẽ trách nàng không toàn tâm toàn ý với Trữ quân.

"Bản cung biết tẩu kính trọng phụ thân, lần này là phu nhân náo loạn ảnh hưởng tẩu và nhị ca. Nhưng có bản cung ở đây, bản cung sẽ làm chỗ dựa cho hai người."

Đại Ngu Hải Đường || Sủng Quan Chi LộNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ