Dương Quỳnh ngã xuống giường, bộ dạng không hứng thú. Thiên Linh cùng Yên Xảo trò chuyện trong chốc lát, quay đầu nhìn Dương Quỳnh ngạc nhiên nói: "Sao bây giờ ngươi còn không đi chỗ nương nương?"
Dương Quỳnh quay đầu nói: "Không muốn đi."
Thiên Linh cùng Yên Xảo giật mình liếc mắt nhìn nhau, cái gì là không muốn đi? Cùng chủ tử còn có ý nghĩ muốn hay không sao? Xem ra lá gan của Thanh Diệp càng lúc càng lớn, lần trước trừng phạt cũng không làm cho nàng nghe lời.
Nghĩ đến trừng phạt, Thiên Linh nói: "Đúng rồi, đầu gối của ngươi thế nào?" Từ sau hôm đó giúp Dương Quỳnh bôi thuốc hai lần xong, Dương Quỳnh cũng không để nàng bôi nữa.
"Không có việc gì, sớm tốt rồi, nào có cần nuông chiều như vậy?" Dương Quỳnh thấy Thiên Linh đi tới phía mình, nghiêng người xuống giường, hàm hồ nói: "Ta nên đi chỗ nương nương." Nói xong bước nhanh ra cửa.
Yên Xảo nói: "Thanh Diệp tỷ tỷ đây là thế nào? Đều là cô nương gia, nàng thẹn thùng cái gì?"
"Ta nghĩ đầu gối của nàng cũng không phải sớm tốt như vậy." Thiên Linh thở dài nói.
Dương Quỳnh tiến vào tẩm cung, thấy Khang phi đang đùa nghịch một cái túi nhỏ.
"Ngươi đi làm cái gì sao?" Khang phi không ngừng lại động tác trong tay.
"Không làm gì."
Khang phi ngẩng đầu nói: "Đây là cách ngươi trả lời chủ tử sao?"
Dương Quỳnh cúi đầu nói, "Nô tỳ sai rồi."
"Ngươi không muốn nghe bổn cung nói với Yên Xảo?" Khang phi bất đắc dĩ lắc đầu, "Bổn cung nói bao nhiêu lần, ngươi phải nhớ kỹ thân phận của mình, cái gì nên làm, cái gì không nên làm, trong lòng muốn hiểu rõ, bổn cung đối với ngươi tốt, đó là ân điển của bổn cung, không phải để ngươi ỷ lại, thị sủng mà kiêu."
"Nô tỳ nhớ kỹ." Dương Quỳnh đi đến vị trí của mình, mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, miệng tự hỏi lương tâm, hoàn toàn không để ý tới Khang phi.
Khang phi bực mình, không ra làm sao, lại cùng mình giận dỗi. Nàng tức giận, ném cái túi trong tay đến trên bàn, âm thanh lạnh lùng nói: "Bổn cung thưởng ngươi, tạ ơn đi."
Dương Quỳnh có chút giật mình, vị nương nương này mê mẩn cả buổi chiều là luyến tiếc đưa cho mình sao?
"Tạ nương nương... ban thưởng." Đầu gối Dương Quỳnh vừa chạm đất, cả người liền co quắp.
Khang phi vội hỏi: "Ngươi làm sao?"
"Không có việc gì." Dương Quỳnh cũng không đợi Khang phi miễn lễ, trực tiếp đứng lên.
Lần này Khang phi cũng không để ý nàng khó chịu, ra lệnh: "Lại đây, để bổn cung xem đầu gối của ngươi."
"Thật sự không có việc gì, nương nương không cần xem." Dương Quỳnh lui về phía sau một bước.
"Lại đây." Một câu này, quả nhiên toàn bộ khí tràng đều triển khai. Đường đường là Khang phi uy nghi rốt cuộc làm cho Dương Quỳnh không nói nên lời cự tuyệt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][Edit-Hoàn] Mạc Đạo Vô Tâm - Liễm Chu (Cổ đại)
Non-FictionTác giả: Liễm Chu. Tên truyện: Mạc Đạo Vô Tâm Thể loại: Xuyên không, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, HE. Nhân vật chính: Thẩm Thu Hoa (Khang phi), Dương Quỳnh (Thanh Diệp) Editor: Phong Linh Do bên Wattpad của bạn edit-PhongLinh đã gỡ truyện...