Chương 61 - Đối thoại

2.3K 171 3
                                    

Chu Cẩm phi ở một bên thấy Hoàng hậu đánh trống lảng, chính là chậm chạp không xử lí Liễu Thục phi, vì vậy mở miệng nói: "Hoàng hậu nương nương, người xem Thục phi muội muội quỳ trên mặt đất quá đáng thương rồi, nếu không, người cho phép muội ấy đứng dậy đáp lời đi."

Hoàng hậu nghe vậy hừ lạnh nói: "Thục phi thay mặt bổn cung xử lý chuyện Hoắc Tiệp dư sảy thai, tra xét không nghiêm, xét đoán ngông cuồng, khiến Khang phi chịu oan, cũng may không gây ra sai lầm lớn. Bổn cung phạt ngươi đóng cửa tự hối một tháng, sao chép kinh Phật trăm lần."

Liễu Thục phi nghe xong thì tảng đá lớn trong lòng rốt cuộc cũng rơi xuống đất, chung quy là Hoàng hậu vẫn thiên vị mình, "Tạ ân điển của Hoàng hậu nương nương."

Hoàng hậu nhìn Khang phi nói: "Khang phi muội muội cảm thấy bổn cung xử phạt có công bằng hay không?"

Khang phi nói: "Hoàng hậu nương nương trừng phạt, đương nhiên là công bằng."

Hoàng hậu gật đầu nói: "Đã như vậy, bắt đầu từ hôm nay, Thục phi bị cấm túc ở Cung Ngọc Thần, dẫn xuống đi."

Có cung nữ dẫn Thục phi ra ngoài. Còn lại, tam phi thấy sự tình đã xong, cũng đều chuẩn bị đứng dậy cáo từ.

"Khang phi muội muội lưu lại một chút. Bổn cung có mấy lời muốn nói với ngươi." Hoàng hậu gọi lại Khang phi đang chuẩn bị đứng dậy.

Trịnh Quý phi cùng Chu Cẩm phi thấy thế liền vội vàng cáo từ. Chu Cẩm phi lúc gần đi thì liếc mắt Khang phi một cái, Khang phi đáp lại nàng bằng ánh mắt an ủi.

Hôm nay Dương Quỳnh bị Khang phi phái đi làm việc, cũng không theo Khang phi đến Cung Phượng Từ.

Hoàng hậu cho tất cả các cung nữ đều lui xuống, trong đại điện chỉ có hai người các nàng.

"Hoàng hậu nương nương có gì cần nói với thần thiếp?" Khang phi như cũ nở nụ cười thản nhiên. Gương mặt tinh xảo được ánh sáng nhạt chiếu vào càng thêm thanh lệ tuyệt tục, ngay cả Hoàng hậu nhìn thấy cũng có chút hoảng thần.

Hoàng hậu đứng lên, chậm rãi dạo bước đến sau lưng Khang phi, nói: "Hậu cung giai lệ nhiều người như vậy, nhưng đối thủ bổn cung nhận thức, trước sau chỉ có mình ngươi."

Khang phi nghe xong dáng tươi cười không giảm, "Lời này của nương nương sai rồi. Người là Hoàng hậu, thần thiếp là phi tử. Cái gọi là thê thiếp khác biệt. Thần thiếp vĩnh viễn cũng không sánh bằng người."

"Vậy sao?" Hoàng hậu quay đầu lại, nhìn nữ tử ngồi trên ghế. Thân ảnh dịu dàng, phong tư duyên dáng. Xinh đẹp như vậy, mê người như vậy, cũng khó trách Hoàng thượng mê luyến nàng nhiều năm, "Luận tâm kế, luận mưu trí, luận dung mạo, luận gia thế, Thẩm Thu Hoa ngươi đều không thua bổn cung. Vì vậy, bổn cung luôn khó hiểu, tại sao ngươi không tranh đoạt hậu vị này?"

Khang phi quay đầu nhìn Hoàng hậu, nhẹ giọng nói: "Nương nương, vị trí Hoàng hậu không phải ai cũng có thể ngồi. Thần thiếp tự mình hiểu rõ. Có câu nói, người tin cũng tốt, không tin không tốt, từ ngày thần thiếp vào cung, cũng chưa từng mơ ước qua hậu vị của người."

Hoàng hậu gật đầu, "Bổn cung tin tưởng. Bổn cung biết, ngươi là đóa U Lan Không Cốc, vị trí Hoàng hậu này quá tầm thường, không xứng với ngươi."

[BHTT][Edit-Hoàn] Mạc Đạo Vô Tâm - Liễm Chu (Cổ đại)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ