Dương Quỳnh uống thuốc của Lý thái y kê, sốt cao trên người đã dần dần hạ xuống. Thiên Linh đi bẩm báo Khang phi, Khang phi cũng vô cùng vui mừng.
Buổi chiều, Chu Cẩm phi cũng đến thăm Dương Quỳnh, đến khi nhìn thấy tay nàng bị quấn thành bánh chưng thì lập tức phát hỏa, vào thư phòng liền nói: "Chấp Hình Ti cũng quá vô pháp vô thiên! Thanh Diệp tốt xấu gì cũng là nữ quan tứ phẩm, thế nào lại bị đánh thành cái dạng này? Mới qua một ngày, người cũng sắp mất mạng rồi! Cho dù là thẩm án cũng không thể vừa mới bắt đầu đã đánh chết người ta được!"
Lúc này Khang phi lại hoàn toàn bình tĩnh, "Tỷ tỷ trước tiên ngồi xuống đã. Hoàng hậu rốt cuộc vẫn là giữ lại tình diện (tình cảm và thể diện), nếu không Thanh Diệp đã sớm chết rồi."
"Hừ! Cũng chỉ có ngươi nói tốt cho nàng. Nếu là ta, sớm đã đi Cung Phượng Từ chất vấn nàng rồi." Chu Cẩm phi căm giận bất bình nói.
"Chất vấn nàng thì thế nào? Hôm nay ta với nàng đều lui một bước, đây đã là kết quả tốt nhất. Bất luận nói thế nào, Thanh Diệp được chủ động đưa về, nàng vẫn cho ta thời gian cứu người, ta nên cảm kích nàng mới phải."
Khang phi nói ngược lại là sự thật. Hoàng hậu thông minh chính là ở chỗ này. Nàng lợi dụng Dương Quỳnh để thăm dò Khang phi, cho nên khi chưa xác định được bước tiếp theo Khang phi sẽ làm gì, nàng chắc chắn sẽ không muốn mạng Dương Quỳnh. Vì vậy, chỉ cần Khang phi còn có thể phá chiêu, Hoàng hậu cũng sẽ không đem sự tình làm tuyệt.
"Ta không hiểu, mục đích Hoàng hậu làm như vậy là để làm gì? Để Thanh Diệp chỉ ra ngươi? Cho dù Thanh Diệp chỉ ra ngươi, người khác cũng sẽ không tin. Hoàng thượng càng sẽ không tin, nàng làm như vậy là hoàn toàn không có đạo lý!" Chu Cẩm phi suy nghĩ cả một buổi sáng, cũng vẫn nghĩ không thông.
"Tỷ tỷ, kỳ thật tỷ làm mọi chuyện phức tạp lên rồi." Khang phi kéo Chu Cẩm phi ngồi xuống. "Thật ra Hoàng hậu chỉ là muốn động người bên cạnh ta, giết chết kiêu ngạo của ta, để cho ta đau lòng một chút mà thôi."
"Hả?" Chu Cẩm phi vẫn không hiểu, "Làm như vậy có ý nghĩa gì?"
Khang phi nhún vai, "Nếu đổi lại là người khác, quả thật không có ý nghĩa gì. Nhưng tỷ đừng quên, đây là chuyện giữa ta và Hoàng hậu. Hai người chúng ta nhiều năm như vậy còn không phải đều như thế. Nói tranh đấu, cũng không phải hoàn toàn là tranh đấu. Nói hợp tác, cũng không phải hoàn toàn là hợp tác. Quan hệ là địch là bạn cứ giằng co như vậy, nhưng lại có thể duy trì sự cân bằng vi diệu này trong Hậu cung. Lúc trước, chuyện của Trần Chiêu nghi ta bắt nàng làm đao, giúp ta giải quyết phiền phức, nàng đương nhiên sẽ tức giận. Cho nên vẫn là chuyện của Trần Chiêu nghi, nàng lại phản thủ lấy ra để đối phó ta. Mặc dù nàng cũng biết như vậy không có tác dụng, nhưng làm Thanh Diệp bị thương, có thể khiến cho ta đau lòng, đây chính là mục đích của nàng." Khang phi cùng Hoàng hậu hai người, từ bậc cao nhất là Hậu cung tranh đấu, đến bậc thấp nhất là tức giận trả thù, cái gì cũng có thể xảy ra. Chuyện này nghe có thể buồn cười, nhưng lại là tình hình thực tế.
"Hai người các ngươi cũng thật là! Làm cho người ta không biết nên nói cái gì nữa." Chu Cẩm phi nghe xong nguyên do phía sau cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, "Đáng thương nha đầu Thanh Diệp. Vì một hơi của Hoàng hậu, liền mất nửa cái mạng, thật sự là không đáng."
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][Edit-Hoàn] Mạc Đạo Vô Tâm - Liễm Chu (Cổ đại)
Non-FictionTác giả: Liễm Chu. Tên truyện: Mạc Đạo Vô Tâm Thể loại: Xuyên không, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, HE. Nhân vật chính: Thẩm Thu Hoa (Khang phi), Dương Quỳnh (Thanh Diệp) Editor: Phong Linh Do bên Wattpad của bạn edit-PhongLinh đã gỡ truyện...