Chương 11 - Phục vị

3K 220 26
                                    

Bên ngoài, thái giám tuyên chỉ đã sớm dẫn theo một đám cung nữ thái giám đi tới cửa tiền điện, nhìn thấy Khang phi đi ra, chúng thái giám cung nữ quỳ xuống, đồng thanh nói: "Nô tài (tỳ) thỉnh an Khang phi nương nương."

Khang phi sắc mặt trắng bệch. Dương Quỳnh nhìn sang cũng thấy hoảng sợ.

Vừa rồi nàng vào cửa trông thấy Khang phi chơi với lửa thần sắc khá tốt, sao lập tức lại biến thành như vậy?

"Tất cả đứng lên đi." Nói xong thân thể hơi lảo đảo, Dương Quỳnh vội đỡ lấy nàng.

Thái giám tay cầm thánh chỉ không nói gì thêm, nhân tiện nói: "Khang phi tiếp chỉ."

Dương Quỳnh đỡ Khang phi quỳ xuống. Thái giám nói: "Chiếu viết Khang phi Thẩm thị, thuở nhỏ dịu dàng nhu thuận, trưởng thành tài đức hiền minh, hành hợp lễ kinh, ngôn ứng đồ sử. Đảm nhiệm con cháu gia tộc, thăng quan tấn tước, địa vị cao nhưng không ỷ lại, tính khiêm tốn càng thêm vẻ vang. Lấy đạo đức làm người, lấy hòa thuận xử thế. Tứ đức vẹn toàn, là mẫu mực của lục cung. Bởi vì phản nghịch, chế trụ ở phương lâm. Nhưng lễ nghi cung thục, tiếng tốt đồn xa, Thánh tình xem xét, chiếu cố ban thưởng, đặc biệt phục vị tứ cung, khen ngợi hiền đức, khâm thử."

Tiếng nói lanh lảnh của thái giám ở chữ khâm thử cuối cùng kết thúc. Khang phi lĩnh chỉ tạ ơn. Đứng lên, Dương Quỳnh thấy sắc mặt của nàng vẫn khó coi như cũ, nhưng vẻ mặt rất bình tĩnh, mang theo ý cười, nhìn về phía mọi người.

Thái giám tuyên chỉ xong liền khom lưng nịnh nọt, nói: "Khang phi nương nương, nô tài Dương Tùng chúc mừng người. Hoàng thượng nhưng vẫn luôn nhớ thương nương nương. Nếu không có gì, trước tiên nô tài cho người giúp nương nương sơ tẩy, sau đó đưa người về Cung Lung Hoa."

Khang phi nói: "Làm phiền Dương công công."

Dương Tùng cười nói: "Ai u nương nương, ngài nói gì vậy, đây còn không phải để là việc nô tài phải làm." Nói xong quay đầu nói với cung nữ phía sau: "Đều đứng đó làm gì? Còn không mau lên? Giúp nương nương thay quần áo, nhanh lên nhanh lên!"

Khang phi ở một đám cung nữ vây quanh đi vào hậu điện. Dương Quỳnh thấy nhiều người như vậy liền có chút bỡ ngỡ, lúc này tự nhiên là một tấc cũng không rời Khang phi. Nhìn những cung nữ nghiêm túc giúp Khang phi thay quần áo, chải đầu, trang điểm, nội tâm Dương Quỳnh có chút hổ thẹn, hóa ra nương nương trong cung bình thường đều được hầu hạ như thế! Vậy hai tháng nay mình làm được những gì? Mệt nàng vẫn luôn cho rằng mình hầu hạ Khang phi không tệ, hóa ra lại chênh lệch lớn như vậy! Làm khó Khang phi một mực chịu đựng, cái gì cũng chưa nói. Xem ra sau khi rời khỏi đây phải nịnh nọt Khang phi thật tốt, bằng không vạn nhất bởi vì nàng gặp cảnh ngộ khó khăn, đối với mình luôn luôn nhẫn nại, sau khi ra khỏi đây lại tìm mình tính sổ thì làm sao bây giờ? Lúc này trong lòng Dương Quỳnh tràn ngập ý thức nguy cơ nồng đậm.

Một thân hoa y, ngọc bội leng keng, Khang phi xuất hiện trước mắt Dương Quỳnh làm nàng thật sự ngây người. Nàng biết Khang phi là mỹ nhân, rất rất đẹp, nhưng không nghĩ tới sẽ đẹp đến như vậy. Dung mạo ngũ quan, không chỗ nào không tinh tế. Loại phong tình này, trong trẻo nhưng lạnh lùng mang theo mị hoặc. Rất khó có thể tưởng tượng Khang phi có thể đem hai cảm giác trái ngược như vậy dung hòa cùng một chỗ, nhưng nó rất tự nhiên, không chút giả tạo.

[BHTT][Edit-Hoàn] Mạc Đạo Vô Tâm - Liễm Chu (Cổ đại)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ