Chap 39: Bệnh viện

1.6K 187 24
                                    

Shuichi tỉnh dậy, đập vào mắt chính là trần nhà màu trắng tinh, còn có mùi thuốc sát trùng này...

Hẳn là bệnh viện đi.

Hắn nheo mắt nhìn xung quanh, nhìn xuống cánh tay của mình đã sớm được cố định lại một chỗ, kín băng trắng toát.

Nhìn sang bên trái lại trông thấy Rei đang yên tĩnh nằm ở đó, không giống như hắn chỉ có duy nhất cánh tay bị thương và phần đầu bị choáng, trên người Rei lại đầy những vết thương lớn nhỏ, không chỉ một đầu bị quấn băng trắng, trên người cũng đều là vết thương đều đã qua xử lý.

Hắn cắn răng ngồi dậy, nhìn chọc chọc cánh tay được quấn băng dày cộm của mình, thầm nghĩ: "Vẫn may còn chưa bị phế cả hai."

Chân hắn giống như cũng có vết thương, nhưng không phải vấn đề lớn, hắn xuống giường, bước đi có chút không được tự nhiên, đi đến bên cạnh giường của Rei.

Rei lúc này còn đang say ngủ, không rõ vì quá sức, hay đã sớm bị tiêm vào người thuốc giảm đau mới có thể ngủ ngon lành như vậy.

Trên mặt cậu là đầy những vết thương lớn nhỏ, có lẽ lúc đó không phải hắn đang mơ mà chính là sự thật, lúc hai người bị chiếc xe tải cỡ lớn tông vào, điều đầu tiên hắn nghĩ đến là ôm chặt lấy hộp bưu phẩm thì Rei ngược lại, phản xạ đầu tiên của cậu là tháo dây an toàn sau đó nhoài người sang che chắn cho hắn.

Shuichi chưa từng cảm thấy trong lòng nhức nhối như lúc này.

Hắn từ nhỏ đã lớn lên cùng với Boss, hắn nhìn thấy Boss lớn lên, nhìn thấy từng khoảnh khắc mà Boss trải qua, cũng có đau lòng, cũng có phản xạ phải hi sinh, phải bảo vệ cho Boss.

Ban đầu hắn đã nghĩ đó là yêu.

Cho đến khi nhìn thấy Rei một thân bị thương nặng đều vì muốn bảo vệ cho hắn. Trong lòng hắn đột nhiên nghĩ, có khi nào, hắn nhầm lẫn rồi hay không.

Những ngón tay thon dài đầy những vết chai vì quanh năm sử dụng súng khẽ vuốt ve mái tóc nâu vàng của Rei, thì thầm bên tai cậu: "Cảm ơn."

Kế đó hắn đẩy cửa phòng bệnh ra ngoài, một vài thuộc hạ đã đứng sẵn ở cửa, giống như đã sớm sẵn sàng làm theo mệnh lệnh.

Shuichi nói với một thuộc hạ thân cận: "JEEP đen ZU-349."

Tên thuộc hạ ngay lập tức ghi nhớ thông tin, sau đó cùng với một thuộc hạ khác rời đi.

Shuichi nhìn điện thoại, đã một ngày trôi qua, hai người đã ngủ hơn một ngày rồi.

Lúc này hắn mới đẩy cửa phòng bệnh, quay trở lại.

Rei dụi mắt tỉnh dậy.

"Thế nào? Đau lắm không?" Shuichi ngồi xuống bên cạnh cậu.

Rei lắc đầu: "Vẫn còn đủ sức chiến với anh vài trận nữa."

"Có muốn ăn gì không?"

Rei nhận thấy có gì đó không đúng.

"Lewis Shuichi?"

"Sao cơ?"

"Hôm nay anh bị cái gì nhập đấy?"

"Làm sao?"

"Shuichi bình thường đâu có nhìn tôi thế này, còn giọng điệu giống con người này là sao?"

|BJYX| Alexithymia |Tâm lý/Mafia/Healing| |END|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ