Mikey lẳng lặng nhìn tấm bia mộ lạnh lẽo trước mặt.
"Yên nghỉ nhé, Baji."
"Đội trưởng nhất phiên đội, hẳn là sẽ giao cho Takemicchi."
"Mày thấy như thế có được không?"
Trái tim cậu cứ nặng nề đập, như đang đè nén thứ gì đó. Mikey không biết ấy là cái gì, nhưng cậu ghét loại cảm xúc này.
"Thời gian của tao chẳng còn nhiều nữa."
Mikey biết chứ.
Từ sau cái chết của Baji, cậu hiểu được rằng thời gian thanh tỉnh của mình ngày càng ít.
"Nếu như có ngày, tao giết đồng đội của mình trong cái tình trạng ấy.."
Mikey khẽ ôm mặt, như ôm lấy chính bản thân mình.
"Baji, Shinichirou.. Hai người liệu có tha thứ không..?"
Nhưng mà, Mikey nhớ tới Takemicchi.
Là người sẽ mắng vào mặt cậu, không màng đến bản thân có bầm dập hay không, vẫn có thể thức cậu dậy từ cơn mơ.
Có lẽ Takemicchi có thể ngăn cậu lại.
Đôi mắt quyết liệt ấy như nhìn thấu cả trái tim cậu.
Thực sự, rất giống anh Shinichirou.
Mikey cứ trầm mặc suy nghĩ một hồi lâu, cậu muốn rời đi, nhưng có thể đi đâu?
Kenchin cũng chẳng ở đây, nói là muốn cho Takemicchi xem cái gì đó, cho nên đi rồi.
Ài, Mikey, muốn có một người để tâm sự quá.
Nhưng mà cậu thì tâm sự được với ai?
Nói với người ta là mình có bản năng hắc ám sẽ chiếm lấy mình và giết mọi người hả?
Tự nói xong câu đó, Mikey lại trầm mặc.
Chung quy cũng chẳng thể ở lại chỗ này quá lâu, ngồi thêm vài phút nữa, cậu đứng dậy, vươn vai một cái rồi nhấc chân rời đi.
Mikey vuốt ve CB250T, nó khiến cậu cảm thấy anh vẫn còn ở đây.
"Nếu là anh, anh sẽ nói gì với em đây?"
Mikey mang một bụng đầy tâm trạng nặng nề mà lái xe ra cảng biển.
Gió biển hôm nay lạnh quá, luồn vào cái áo khoác ngoài mỏng tanh của cậu, thế nhưng Mikey vẫn như cũ chẳng cảm thấy gì cả.
Rồi cậu bỗng sợ hãi, sợ hãi những cảm giác đang dần lìa ra khỏi thân thể mình.
Nếu như có một ngày Mikey chẳng còn cảm nhận được gì nữa thì sao?
"Mikey?"
Tiếng gọi kéo cậu ra khỏi dòng suy nghĩ. Khiến Mikey bớt đi cảm giác sợ hãi, nhưng vào lúc này, cậu lại ước rằng người kia đừng xuất hiện ở đây.
Alice, thực sự rất giống Baji.
Trong phút chốc, Mikey có loại ảo giác rằng Baji chưa từng rời đi.
Cậu mấp máy môi, nghe thấy giọng nói của chính mình vang lên, phá vỡ cái khoảng không tĩnh lặng mà cậu tự tạo ra.
"Này, mày có thể cười cho tao xem được không?"

BẠN ĐANG ĐỌC
[tokyo revengers] mưa
FanfictionVăn án lời ít ý nhiều: "Tokyo đang mưa, em cũng đang mưa." ----------------------------------------------------------------- Truyện Draken x Mikey, có yếu tố boylove, ai không đọc được mời click back. Nhân vật thuộc về Ken Wakui nhưng tình tiết thuộ...