"Lúc chết, người ta sẽ đi về đâu?"
Sanzu rít một hơi thuốc dài, nhìn sang vị tổng trưởng vẫn còn đang ngái ngủ của gã.
Mikey có cái sở thích quái đản, ấy là hỏi những câu khó hiểu hết mức.
"Về địa ngục."
Mikey híp mắt.
"Thế á, còn thiên đàng là nơi như thế nào vậy?"
"Còn kinh khủng hơn địa ngục."
"Xùy.."
Cậu làm ra tiếng động như đang cười nhạo. Nhưng mà, ừ, có lẽ Sanzu nói đúng.
Thiên đàng hẳn là còn kinh khủng hơn, theo một hướng nhìn nhận nào đó.
Mikey chẳng muốn suy nghĩ gì nhiều, vì đêm nay thật dài quá.
Bảy năm, kể từ khi Phạm Thiên được thành lập, tính đến giờ cũng đã là bảy năm rồi. Nó đã không biết từ khi nào, biến thành một thứ trói buộc cậu lại với nơi này, với những tội ác tày trời.
12 năm kể từ lúc ấy, có lẽ bây giờ Takemichi đã trở về rồi đấy, nhưng Mikey chẳng thể gặp lại, dù có là Takemichi hay bất kì ai khác trong Touman, thì giờ có mơ cậu cũng chẳng nghĩ đến việc hội ngộ nữa rồi.
Mấy hôm trước là đám cưới của Pachin, Mikey đã không đến ngó qua, dù chỉ là một lát.
Mọi người bây giờ đều rất hạnh phúc, vai trò của cậu hẳn cũng đã có thể kết thúc rồi.
"Mày ấy, đừng nói là dạo này vẫn ghé qua chỗ của tên Draken kia nha."
Mikey lườm cái người đang ngồi cạnh mình.
"Liên quan gì đến mày."
Ừ đấy, cậu vẫn ghé qua chỗ của hắn, vậy thì sao nào.
Cậu nào có đủ dũng khí để gặp hắn cơ chứ.
Mikey của Touman chết rồi, tốt nhất là vĩnh viễn cũng đừng gặp lại hắn, cậu không dám để hắn thấy bộ dạng thảm hại như thế này.
12 năm, cậu vẫn nhớ hắn biết bao.
Sano Manjiro vẫn nhớ Ryuguji Ken biết bao.
Người ta vẫn nói 3 năm là đủ để kết thúc một mối tình đơn phương. Nhưng Mikey đã thích hắn quá lâu để có thể nhẫn tâm chấm dứt đoạn tình cảm này.
Thảm hại thật đấy.
Cậu tự hỏi vì sao hắn vẫn chưa lập gia đình, có lẽ hắn vẫn nhớ Ema nhiều lắm chăng.
Và, liệu hắn có còn nhớ đến cậu không?
Mikey vẫn hay ghé qua phố nhỏ nơi hắn làm việc, ngồi trong xe nhìn bóng lưng hắn từ xa, nhìn hình ảnh hắn vui vẻ mân mê từng cái phụ tùng xe mà chẳng màng đến chuyện gì khác, hắn vẫn là Draken của năm nào, vẫn có cái đam mê ấy, vẫn là một Kenchin dịu dàng biết bao.
Mikey ngồi một mình lẻ loi trên sân thượng, trên trời chỉ toàn là khói bụi cùng với ánh sáng chói lóa hắt lại từ thành phố, bầu trời đầy sao cậu và hắn từng ngắm cũng chẳng còn thấy đâu nữa.

BẠN ĐANG ĐỌC
[tokyo revengers] mưa
FanfictionVăn án lời ít ý nhiều: "Tokyo đang mưa, em cũng đang mưa." ----------------------------------------------------------------- Truyện Draken x Mikey, có yếu tố boylove, ai không đọc được mời click back. Nhân vật thuộc về Ken Wakui nhưng tình tiết thuộ...