| Phụ chương 1 | mình có thiên vị không?

1.1K 94 49
                                    

Rồi mình khá chắc kiểu gì cũng có bạn hỏi là "Tác giả cung song ngư thế tác giả chắc là thiên vị cung song ngư rồi chứ gì", mình xin trả lời về vấn đề thiên vị trong truyện của mình luôn nhé.

Đầu tiên mình khẳng định mình không nâng cung nào lên và để cung nào chìm mà phải làm nền cả, vì bọn nhỏ quá dễ thương, mình không nỡ.

Mình cảm thấy bản thân rất công bằng, vì mình đều thiên vị 12 nhân vật. Mỗi nhân vật mình yêu theo một cách riêng (và mình sẽ trình bày rõ ở phía sau), vì thế nên tóm lại thiên vị đều thành ra không thiên vị.

Mình thiên vị Bạch Dương ở chỗ mình đã cho cậu bé xuất hiện những hai lần, trong khi các cung kia chỉ được xuất hiện một lần thôi (mình tính thế). Bởi vì sao? Vì mình yêu cách cậu bé chọc cười người khác quá đỗi, cậu không muốn ai ở xung quanh mình phải buồn bã cả, tốt nhất là cứ thiệt vui.

Nếu các bạn để ý ở chương 22, lúc mà mọi người bắt chuồn chuồn và Ma Kết buồn ơi là buồn vì cũng muốn ngắm nhìn thế giới giống các bạn. Mặc dù Song Ngư cũng muốn làm cậu vui, nhưng việc cô bé tả mọi thứ quá đẹp vô hình chung làm cho cảm giác chua chát trong lòng cậu dâng lên nhiều hơn. Chỉ có mỗi Bạch Dương chọn đem đến cho cậu một con bướm trắng và luyên thuyên về con bướm cho cậu bạn cũng cảm giác được hòa nhập. Mà vì sao lại là con bướm, vì bướm là một loài vật hiền lành hơn chuồn chuồn rất nhiều, vì Ma Kết không nhìn thấy nên có lẽ chuồn chuồn sẽ làm cậu bị thương.

Bạch Dương thiệt dễ thương đúng không nào?

Mình thiên vị Thiên Yết ở ngoại hình. Lúc đọc "Tuổi thơ dữ dội" của Phùng Quán, mình thích nhất nhân vật Quỳnh sơn ca. Vì ngoại hình của em làm mình thấy thương dữ dội, như một chàng hoàng tử, một báu vật mà ai cũng muốn nâng niu (vì vầng trán cẩm thạch, cả người nhẹ bẫng như một chút gà con). Và thế Thiên Yết của mình cũng có vầng trán cẩm thạch, mái tóc xoăn, nước da trắng hơi nhợt nhạt. Chính là một chàng hoàng tử bé bỏng mà mình yêu thích, chính là báu vật của mình.

Thêm nữa tính cách của cậu bé không đi theo mô típ lạnh lùng băng giá, cậu bé chỉ đơn giản là dễ ngại và hướng nội. Cậu bé dễ đỏ mặt, cậu không lạnh lùng, vì cậu ngại. Thế thôi.

Ma Kết là nhân vật mình thiên vị ở lộ liễu ở chỗ mình biến ước mơ của cậu thành hiện thực. Nhưng cái chết của Song Ngư là một cái giá cho sự mủi lòng của mình về việc thiên vị Ma Kết. Vì mình thấy thương cậu quá. Ma Kết mù nhưng có đôi mắt sáng nhất trong cả dàn nhân vật, đôi mắt nạm sao, nó là một sự bỡn cợt đầy chua chát.

Mình cũng thiên vị cậu ở cách cậu yêu những vì sao. Cậu chính là người giữ cho nhân vật Song Ngư không bị quên lãng. Tất cả những đứa trẻ khác yêu những vì sao bởi chúng lấp lánh, còn cậu yêu chúng vì ở trên đó có một lời hứa dành cho cậu, ở trên đó có cô bé mà cậu hết mực thương yêu. Cậu sẵn sàng đem lòng yêu cả bầu trời vì cô bé Song Ngư. Điều đó làm cuộc sống cậu có ý nghĩa ghê gớm, và đó là món quà nhỏ kèm theo về việc mình thiên vị Ma Kết.

Đố các bạn biết mình thiên vị Xử Nữ theo cách nào?

Ở chỗ cậu bạn có một đôi mắt nhìn được rõ ràng ưu điểm của người khác. Nếu đọc và để ý, các bạn sẽ thấy những đứa trẻ khác khen nhau sẽ khen rất chung chung kiểu "Bà đẹp lắm", còn cậu bé Xử Nữ khác. Cậu bảo "Nụ cười của bà đẹp lắm vì bà có răng khểnh". Cậu biết lời khen "bà đẹp lắm" sẽ thật sáo rỗng khi dành cho cô bé Nhân Mã, vì cô bé có một bóng ma tâm lý về ngoại hình của mình mà không dễ dàng rủ bỏ. Và cậu khen em có nụ cười xinh, vì em cười xinh thật, nhưng ít ai nhận ra điều đó (ngoài mẹ). Điều này không có nghĩa là đám bạn nghĩ Nhân Mã xấu, bọn chúng thấy cô bé dễ thương, nhưng không nói được dễ thương ở điểm nào. Xử Nữ chỉ ra được.

12 chòm sao ; hoàn | Twinkle, twinkle little starNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ