Bộ ảnh mà Joohyun làm mẫu đã đăng tải được vài tuần, cũng có một vài bình luận khen ngợi vẻ đẹp của chị nhưng hầu hết là khen tài nghệ chụp ảnh và concept độc đáo của chị nhiếp ảnh. Không có ai nhìn ra tiềm năng của Joohyun cả, điều này làm chị xuống tâm trạng hết mấy ngày hôm nay. Dù từ đầu đã tự nhủ rằng mình không mong chờ gì nhiều, Joohyun vẫn cảm thấy thất vọng vô cùng. Kim Yerim cũng lâu rồi không thấy ghé qua, chắc là em bận rộn lắm, thiếu mất người để chọc ghẹo cũng làm cho Joohyun thấy chán quá trời.
- Chị trông uể oải quá, sao vậy? - Sooyoung hỏi khi đang rót nước của khách hàng ra ly.
- Lúc Yerim rủ chị làm bộ photoshoot hai đứa đã ảo tưởng rất nhiều rằng sẽ nhận được chú ý nhưng thật ra chẳng có gì cả. Đã mấy tuần rồi nhưng chẳng ai quan tâm chị là ai cả, ngoại trừ việc Instagram của chị tăng thêm vài người theo dõi ra.
- Nào! Vui vẻ lên đi chứ, sẽ có cách khác mà. - Sooyoung vỗ nhẹ lên vai Joohyun rồi đặt li cà phê lên chiếc khay nhựa. - Mau lấy lại tinh thần làm việc đi!
Joohyun cười cười, mang chiếc khay đến bàn của vị khách đầu tiên trong ngày. Wendy nói rằng hôm nay nàng sẽ đến trễ một chút vì nàng lỡ ngủ quên. Vừa kì lạ mà vừa vui khi thấy Wendy quy tắc lại như vậy, đôi khi cứ đi theo trật tự sẽ mệt mỏi lắm.
- Lâu rồi không thấy Yerim đến, chị có nói chuyện với em ấy không? - Sooyoung hỏi khi thấy Bae Joohyun quay lại bên cạnh quầy.
- Dạo này công việc của em ấy bận rộn lắm, chị thỉnh thoảng mới nhắn tin với em ấy thôi.
- Không có em ấy tới đây cũng thấy thiếu thiếu nhỉ? - Sooyoung nói, Yerim đột ngột xuất hiện liên tục rồi đột nhiên biến mất, cảm giác trống vắng khó mà tránh khỏi.
- Mà Sooyoung này! - Joohyun gọi, ngập ngừng một chút. - Kim Yerim không liên lạc với em cũng không làm em thấy giận sao?
Sooyoung nhíu mày rồi lắc đầu, trả lời Joohyun:
- Không, chị vừa nói con bé bận mà. Với khi nào gặp nhau được thì vui, không phải nhất thiết là cứ kiểm tra cuộc sống hằng ngày của nhau mà.
Joohyun kê cằm lên hai tay, nhíu mày lại rồi nghiêm túc suy nghĩ. Đúng như Sooyoung nói, đâu phải cứ gặp nhau, nói chuyện mỗi ngày thì mới được đâu. Nhưng chẳng hiểu sao khi Kim Yerim đột nhiên biến mất khỏi cuộc sống của Joohyun như vậy khiến chị lo lắng kinh khủng dù chỉ là một thời gian rất ngắn.
- Sao lại hỏi vậy? Có chuyện gì sao?
- Không có gì, chị chỉ hỏi thế thôi.
Joohyun trả lời nhưng Sooyoung thấy rõ trên mặt chị còn viết rõ ba chữ "đang băn khoăn" nhưng vì Joohyun muốn trả lời nên cô cũng không hỏi thêm làm gì.
- Ô, Kang Seulgi!
Cô nàng gấu dễ thương đột nhiên xuất hiện, vừa rồi Seulgi vừa bận với một dự án lớn nên chỉ ghé sang mua vội cốc cà phê sáng rồi rời đi ngay. Vậy mà hôm nay lại xuất hiện ở đây vào giờ này, đi đằng sau là hai người bạn của Seulgi thì phải. Trong đó có một người mà Joohyun vừa nhìn thấy đã nhíu mày, Jung Haeun.
BẠN ĐANG ĐỌC
Blue Label
FanfictionBlue Label, một quán cà phê nhỏ với những cô gái thích tám chuyện cả ngày.