Seulgi đẩy Yerim vào cửa hàng trong khi em vừa nhăn nhó vừa nói rằng em không muốn đụng mặt kẻ khùng điên ba trợn nào đó. Cả quán dồn hết ánh mắt vào hai cô gái vừa xuất hiện đã ồn ào Yerim mới chịu bé tiếng lại, quay sang hỏi Seulgi:
- Sao chị nói có chuyện muốn nhờ em?
- Thì có mà, ngồi xuống đây đi.
Seulgi kéo Yerim xuống rồi ấn em ngồi xuống chiếc ghế cách quầy vài bước chân, rồi cô nàng quay sang nói với Sooyoung:
- Cho chị một sinh tố dâu! - Nói xong, Seulgi quay sang hỏi Yerim - Còn em uống gì?
Yerim lắc đầu với ý từ chối, lúc sáng rõ là Seulgi nói với em rằng chị ấy có công việc muốn nhờ em chụp giúp vài thứ. Vậy mà lại kéo em đến đây chẳng biết để làm gì.
- Uống gì đi, chị khao mà.
- Là chị nói đấy nhé - Yerim trả lời, rồi em nhìn lên menu, liếc ngang liếc dọc cũng chẳng thấy món nào vừa ý cho đến dòng cuối - Cho em một cookies đá xay.
- Con bé này đúng là tsundere đó. - Đây là Joohyun đứng từ trong quầy thì thầm với Sooyoung mặc kệ ánh mắt hình viên đạn Kim Yerim đang nhìn mình.
Seulgi vẫy Wendy đang đứng ở trong từ đầu đến cuối chưa nói tiếng nào, rồi quay sang giới thiệu với Yerim:- Đây là Wendy, chủ cửa hàng, chị ấy muốn nhờ em chụp những món trong thực đơn thật đẹp để đăng lên Instagram.
Yerim có hơi giật mình khi thấy Seulgi nhiệt tình với mình trong công việc như vậy, đúng thật là sau khi chia tay với Jung Haeun thì Yerim cũng chẳng có người nào để giúp đỡ em, điều đó không có nghĩa là em từ bỏ đâu nha, Yerim vẫn còn mỗi công việc trợ lí ở một studio.- Ồ, Kang Seulgi làm em bất ngờ đó nha!
Từ nãy đến giờ mới thấy Kim Yerim bỏ cái mặt khó chịu để cười lên, khi cười em ấy như trông một con người khác vậy, nhìn hiền lành hết sức.- Chúng tôi cũng có người mẫu nữa - Wendy chỉ vào Joohyun, ngay lập tức nụ cười của Kim Yerim tắt ngấm.
- Người mẫu gì mà có tí xíu vậy.
- Cái đó người ta gọi là khác biệt đó, đồ lạc hậu.
Joohyun cãi lại, năm bao nhiêu rồi mà vẫn còn tư tưởng người mẫu phải cao 1m70, lạc hậu cổ hủ hết sức. Kim Yerim nhìn con người bé xíu trong quầy vừa hung dữ với em lại bật cười, chị ta khó ưa thật nhưng có vẻ rất vui nhộn.
Wendy bước ra khỏi quầy, đưa cốc sinh tố dâu cho Seulgi và cookies đá xay cho Yerim. Nàng kéo chiếc ghế từ bàn bên cạnh ngồi xuống, còn Yerim lấy trong balo ra chiếc máy ảnh rồi căn góc để chụp lại ly cookies ngon lành, Seulgi định lấy ly sinh tố của mình nhưng bị Yerim giữ lại không cho mang đi đâu, còn bị đuổi ra chỗ khác để không lọt vào khung hình, ức quá nên cô chị bỏ vào quầy tám chuyện với Park Sooyoung và chị Joohyun.
- Chị có vẻ cầu kì nhỉ?
- Cũng có một chút, tại sao vậy?
- Nếu là em thì em sẽ chụp bằng điện thoại, sau đó chỉnh bằng filter trong app làm đẹp. Đôi khi cuộc sống phải dễ dàng vậy đấy!
Yerim nói, vừa bấm "tách" một cái rồi xem lại bức ảnh vừa chụp nhưng có vẻ không ưng ý lắm nên em chụp lại.
- Tôi luôn thích chăm chút cho mọi thứ, nhìn mọi thứ chỉn chu và hoàn hảo tôi cũng thấy vui.
BẠN ĐANG ĐỌC
Blue Label
FanfictionBlue Label, một quán cà phê nhỏ với những cô gái thích tám chuyện cả ngày.