Bae Joohyun uể oải bước vào, Park Sooyoung có việc bận nên đã xin nghỉ hôm nay và thay vào đó là nhân viên Im Nayeon. Hôm nay quán cà phê chỉ hoạt động đến chiều thôi nên Joohyun còn được về sớm nữa, vậy mà chẳng hiểu sao chị không thấy hào hứng chút nào.
- Chào chị!
Nayeon cười tươi, để lộ hai chiếc răng thỏ y hệt một con thỏ. Dù chị chẳng thích phải thừa nhận chút nào, nhưng Im Nayeon chính là con thỏ thứ hai, còn chị tất nhiên là thứ nhất rồi. Park Sooyoung đã đặt ra như vậy đó.
- Chào! - Joohyun đưa tay chào, rồi lại che miệng ngáp dài một cái. - Em đến sớm vậy?
Thật ra thì tự dưng lúc này chị lại không thấy khó chịu với Im Nayeon chút nào cả, khác hẳn với cảm nhận ngày hôm trước. Im Nayeon thật ra là một cô bé rất nhiệt tình dù có hơi ngại ngùng một chút. Tổng kết lại, Im Nayeon chẳng đáng ghét xíu nào hết.
- Em đến sớm để lỡ chưa quen việc còn sắp xếp được!
- Đừng thay đổi vị trí của Sooyoung sắp xếp nhé, con bé sẽ nổi giận đó.
- OK! Em biết rồi! - Nayeon nói vừa đưa tay làm dấu ok, nhưng tay còn lại thì nhẹ nhàng đẩy lọ cacao về chỗ cũ.
- Wendy chưa tới sao?
- Vẫn chưa, chắc là chị ấy bận rồi. - Nayeon cười, nụ cười mà Joohyun chắc chắn rằng có ẩn ý gì trong đó.
Chỉ vài giây sau, tiếng chuông cửa leng keng kêu. Wendy Son bước vào, diện một chiếc váy hoa khác hẳn bình thường, mái tóc xoã dài và xoăn nhẹ, màu son và cách trang điểm hôm nay cũng khác. Nhìn nàng tươi mới và ngọt ngào hơn cả ngày thường.
- Hôm nay em nhìn lạ quá!
Wendy gãi đầu, cười ngượng ngùng. Nàng cũng đã nghĩ rằng vẻ ngoài của mình hôm nay sẽ gây chú ý mà, nàng đã dành cả nửa buổi sáng để suy nghĩ xem mình sẽ mặc gì đó.
- Vậy sao? Em nhìn ổn chứ?
- Xinh mà, chị nhìn tuyệt vời đó! - Im Nayeon đưa ngón cái lên khen ngợi, nghe rất thật lòng chẳng có chút nịnh nọt.
- Nhìn không bị kì chứ? Giống như quá nổi bật chẳng hạn?
- Không sao đâu! Nhìn em ổn mà!
Wendy gật gật đầu, vẫn còn có chút ngại. Nàng không quen với việc trưng diện quá, nhưng hôm nay nàng có hẹn đi xem hoà nhạc với Yerim nên nàng cũng không thể nào bỏ qua cơ hội trở nên nổi bật trong mắt em rồi.
- À phải rồi, ngày đầu làm việc tốt chứ? - Wendy hỏi Nayeon, lúc nói về công việc nàng đã giao rất nhiều thứ cho Nayeon nhưng hôm nay nàng lại không tới sớm để giúp đỡ cô bé, thật ngại hết sức.
- Em nghĩ là ổn, em đã làm hết mọi thứ chị yêu cầu. Kiểm tra nguyên liệu, lau chùi quầy, em cũng đã xem rất kĩ công thức của quán mình, mọi thứ đều hoàn tất rồi!
Nayeon chắp tay sau lưng, nhìn con bé vẫn tràn đầy năng lượng dù làm việc vào buổi rất sớm. Im Nayeon giống như phiên bản năng động hơn của Yerim vậy, cô nàng cũng có một nụ cười rất đẹp.
- Hôm nay có dịp gì mà em lại trưng diện vậy? - Joohyun hỏi, chị vẫn rất thích thú trước sự khác lạ của Wendy hôm nay. - Em có hẹn với anh bạn kia sao?
BẠN ĐANG ĐỌC
Blue Label
FanfictionBlue Label, một quán cà phê nhỏ với những cô gái thích tám chuyện cả ngày.