Mấy năm nay, hầu như Lý Ninh Ngọc không mua bộ quần áo nào, sau này xã giao hẳn là nên mua mấy bộ chỉnh chu hơn, cho nên Cố Hiểu Mộng đưa Lý Ninh Ngọc đến hiệu thời trang thủ công cao cấp, sau khi đo ba vòng, Cố Hiểu Mộng mới phát hiện Lý Ninh Ngọc đã gầy đi.
- Lý tổng, lâu rồi chị không đến đây ạ.
Quản lý đích thân lấy số đo cho Lý Ninh Ngọc, Lý Ninh Ngọc cười không nói. Sau khi đo xong thì chọn màu và kiểu dáng rồi tiếp tục đi dạo. Kỳ thật trừ mấy bộ Âu phục đó thì Lý Ninh Ngọc cũng không mua thêm gì khác, phần lớn thời gian đều chọn đồ cùng Cố Hiểu Mộng.
- Vợ, chị thấy bộ này đẹp không?
Cố Hiểu Mộng cầm một chiếc váy trắng, ướm thử lên người mình hỏi Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc gật đầu, Cố Hiểu Mộng có thể ví như là móc áo trời sinh, quần áo nào mặc lên người cô đều rất đẹp.
- Vậy em đi thử đây.
Cố Hiểu Mộng đi vào phòng thay quần áo, không bao lâu sau thò cái đầu nhỏ của mình ra.
- Vợ, giúp em kéo khóa với.
Lý Ninh Ngọc đi vào phòng thay quần áo, mới vừa đóng cửa lại đã bị Cố Hiểu Mộng áp lên tường hôn. Lý Ninh Ngọc nhắm mắt lại, ôm eo Cố Hiểu Mộng, kéo Cố Hiểu Mộng càng gần mình hơn. Mãi cho đến khi cả hai hít thở không thông Cố Hiểu Mộng mới buông Lý Ninh Ngọc ra, hai người chạm nhẹ trán vào nhau, giờ phút này trong mắt trong lòng hai người chỉ có nhau.
- Cô Cố có cần hỗ trợ gì không?
Cô nhân viên thấy Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc đi vào lâu như vậy mà vẫn chưa ra, có "ý tốt" hỏi thăm.
- Cám ơn, tạm thời chúng tôi không cần trợ giúp.
Trước khi Cố Hiểu Mộng buông Lý Ninh Ngọc ra còn hôn lên môi Lý Ninh Ngọc một cái, sau đó xoay người đưa lưng về phía Lý Ninh Ngọc. Lý Ninh Ngọc kìm lại nhịp tim đang nhảy lên kịch liệt của mình, sau đó giúp Cố Hiểu Mộng kéo khóa áo lên.
Cố Hiểu Mộng và Lý Ninh Ngọc đẩy cửa bước ra, chiếc váy này giống như được thiết kế đặc biệt dành riêng cho Cố Hiểu Mộng.
- Cô Cố thật sự là thiên sinh lệ chất, bất luận là mặc trang phục gì cũng có thể hoàn mỹ thể hiện ra vẻ đẹp tinh tế của cô Cố.
Cô nhân viên đứng một bên khen Cố Hiểu Mộng, nhưng Cố Hiểu Mộng căn bản là không quan tâm người khác nghĩ thế nào.
- Vợ, đẹp không?
Cố Hiểu Mộng nhìn Lý Ninh Ngọc đứng bên cạnh mình qua gương, mặt Lý Ninh Ngọc còn đỏ, Cố Hiểu Mộng nhìn thấy trong lòng ngứa ngáy, hận không thể kéo Lý Ninh Ngọc vào phòng thay quần áo yêu thương một lần nữa, nhưng mà Cố Hiểu Mộng chỉ là suy nghĩ, cũng không thật sự làm như vậy.
- Đẹp, em mặc gì cũng đẹp hết.
Cố Hiểu Mộng ở trong mắt Lý Ninh Ngọc là hoàn mỹ nhất, bất luận Cố Hiểu Mộng trông như thế nào cô cũng yêu. Lý Ninh Ngọc đi đến khu giày dép. Giày mà Cố Hiểu Mộng đang mang là một đôi giày thông thường, phối với váy kia không hợp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Ngọc Mộng CP - Hoàn] Ngọc Cầm Cố Túng_Đồng nhân Phong thanh 2020
FanfictionTác giả: 天空的翅膀 Từ khóa: tình hữu độc chung (yêu sâu sắc), quá khứ hiện tại Nhân vật chính: Lý Ninh Ngọc, Cố Hiểu Mộng ┃ Nhân vật phụ: Lý Nhược Đồng, Tô Vũ ┃ khác: Tóm tắt: Ngọc Mộng CP phiên bản hiện đại Chủ đề: khổ tận cam lai, tiếp tục tiền duyên ...