Jennie trên đời này ghét nhất là loại người ngây thơ, khờ khạo."Phiền phức" chính là cách cô gọi bọn họ.
Ngây thơ, khờ khạo thường có hai loại người: một là giả vờ tỏ vẻ để lợi dụng người khác, hai là thiếu kĩ năng sống, yếu đuối và đần độn. Vừa hay cô lại vừa ghét cả hai nên có thể nói loại người này luôn đứng top đầu trong danh sách đen của cô.
Cô từ nhỏ đến giờ đã phải tự mình vượt qua tất cả khắc nghiệt để đi lên đến những đỉnh cao của trọng vọng và tiền tài, một người tự lập tự cường như cô, chưa có thì gì là chưa đạt được cả. So với việc diễn những nét ngây ngô hay để lộ điểm yếu của bản thân Jennie thấy việc đó thật ấu trĩ và tốn thời gian đến nhường nào.
Jennie là phụ nữ, tất nhiên cũng đa sầu đa cảm, cũng có yếu mềm, nhưng cô là một người phụ nữ thông minh, cô biết cách che dấu nó hoàn hảo. Cô là người thành đạt, là người của thương trường, những thứ yếu đuối của một người phụ nữ dường như không cần thiết. Cuộc sống của cô bao năm qua vẫn rất yên bình, trầm ổn , đôi khi có chút nhàm chán giữa bộn bề công việc, song cô vẫn khá hài lòng vì có tất cả trong tay. Chỉ là mục tiêu hướng đến cái gọi là hạnh phúc còn khá mơ hồ và vô định.
Cho đến một ngày, ánh mắt bất chợt xuất hiện của ngày hôm ấy từ một người con gái lạ mặt đã cho Jennie hiểu rõ về những điều mà cô chưa từng biết..
Ở một góc nào đó bên khung cửa sổ trong một buổi tiệc nhà người quen, một cô gái mỉm cười với cô, nụ cười ngọt lịm, làm cô ngay lập tức thất thần.
Nàng quả là một trang tuyệt sắc, khuôn mặt nhỏ, mắt to, cái nhìn thơ ngây, trong sáng. Tóc đen tuyền suôn mượt làm làn da trắng của nàng nổi bật, cùng chiếc váy liền màu trắng.
Nàng, nhẹ nhàng tựa cơn gió đầu mùa.
Không biết diễn tả nó như thế nào, Jennie chỉ biết lúc đó đang là mùa hè, cảm giác gặp mặt đó như là một dòng nước chanh đá mát lạnh, dịu ngọt chảy vào cổ họng cô và từ từ chảy xuống tận đáy lòng. Giống như đứa trẻ ngốc nghềch lần đầu rung động, Jennie lập tức né tránh cái nhìn từ nàng, giả vờ không biết, cố tình lấy lại khí chất lạnh lùng mà mình khoát lên suốt bao năm qua. Cô tự trấn tĩnh, quay mặt lại, giai nhân đã biến mất từ lúc nào.
Thất vọng tột cùng, cô hỏi dò Irene - chủ nhân của buổi tiệc về người con gái ban nãy, nghe xong, cô bạn không khỏi kinh ngạc, lẩm bẩm một câu khiến Jennie mừng thầm: "Em gái tớ hình như hôm nay cũng mặc váy liền, màu trắng."
Irene khá ngạc nhiên khi Jennie lại hiếu kì về ai đó.
Cái con người này thì có bao giờ quan tâm đến thứ gì đâu?
Cô buông lời trêu đùa "Em cũng biết tò mò cơ đấy, chị chưa từng nghe em khen ai đó xinh đẹp cả. Nếu thật, thì chắc là chị cũng xinh đẹp lắm nhỉ?" Irene bắt đầu ba hoa về bản thân rồi cố tình làm vài cử chỉ hất tóc, tạo dáng xinh đẹp nhất có thể hướng về phía Jennie nháy nháy mắt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JENSOO] Nàng Khờ
Fanfic"Con gái chỉ ngốc một chút, chị có thích không?" Chắc là Jisoo thụ =)))