Chương 46: Âm Mưu

616 59 10
                                    

Hang động tối tăm chật chội, vài sinh vật biển nhỏ bám lên những mõm đá, âm thanh sột soạt hòa cùng tiếng sóng biển quỷ dị.

Một chiếc cua nhỏ kéo theo đống rong biển mà nó vừa vớt được từ những đợt sóng, lạch cạch lạch cạch bò sâu vào hang động.

Rầm!

Cua nhỏ đưa hai con mắt lên cao, hoảng sợ bỏ đống rong biển chạy vào một mõm đá, nó hơi rướn nửa người ra khỏi mõm đá, nhìn sinh vật lạ đang ngồi cách nó không xa.

Sinh vật lạ đó mò mẫm thứ gì đó trên nền đất, hoàn toàn không hề để tâm tới nó. Cua nhỏ là một con cua can đảm, nó đi tới gần sinh vật lạ, phát hiện sinh vật đó chỉ nhìn thoáng qua nó sau đó tiếp tục mò mẫm. Nó an tâm kéo rong biển đi tiếp.

Kiyoto xoa đầu gối xước da vì trơn ngã, hang động tối tăm chật hẹp, nền đá vì quanh năm ẩm ướt mà bám đầy rong rêu, dẫm lên đều không tránh khỏi trơn trượt.

Lạch cạch lạch cạch...

Kiyoto cúi thấp đầu, đôi mắt lạnh lùng nhìn vào 2 con mắt đang đưa lên cao hướng về cô mà nhìn, cô và cua nhỏ mắt đối mắt nhìn nhau, Kiyoto khì một tiếng vô vị.

Tay mò mẫm xung quanh, nơi đây quá tối. Cô không biết rõ mình đã đến đúng nơi chưa.

Âm thanh lạch cạch lại vang lên, ở trong nơi yên tĩnh vô cùng rõ ràng. Cua nhỏ kéo rong biển đi ngang qua người Kiyoto, thân thể nhỏ xíu nó so với đống rong biển sau lưng hoàn toàn không ăn khớp chút nào.

Kiyoto nhìn nó cực khổ kéo rong biển đi, ma xui quỷ khiến liền đi theo nó.

Cua nhỏ phát hiện Kiyoto đi theo nó, tám chân nhỏ liên tục khua loạn, ý đồ muốn nhanh chóng trốn đi. Nó từng nhìn thấy những con cua trưởng thành khác bị bỏ vào một cái hộp chắc chắn, sau khi vớt ra liền đổi màu.

Mặc dù nó cảm thấy màu đó rất diễm lệ, nhưng màu sắc là do cha mẹ cho, tuy nó không biết cha mẹ nó là ai nhưng nhất định nó phải là con cua hiếu thuận.

Từ chối nhuộm màu!

Đồng thời Kiyoto vừa vặn nghĩ, con cua nhỏ này tuy nhỏ, nhưng khỏe khoắn, luộc lên ăn chắc chắn rất ngon.

Cua nhỏ phấn khích chạy không được bao lâu, vì đống rong biển sau lưng mà nó dần chậm lại. Cuối cùng nó vừa đi vừa quay lại nhìn Kiyoto, Kiyoto cũng theo bản năng dừng bước, ngây ngốc nhìn đôi mắt đen kia.

Sau đó trong hang động có một cảnh tượng khôi hài, cua nhỏ đi trước, nữ sinh nối bước theo sau, cua nhỏ quay lại thiếu nữ cũng dừng bước, cả hai trừng nhau vài giây rồi lại tiếp tục lặp lại.

Rong biển vì vừa vớt từ biển nên khá nặng, so với sức lực cua nhỏ thì tốn sức, kéo lê như vậy không ít đá vụn lẫn vô, cua nhỏ dần kéo không nổi nữa.

Kiyoto rất có lòng tốt tiến lên giúp nó cầm rong biển. Nào đâu con hàng này trước sau biểu hiện rất hiền lành như ăn trúng thuốc nổ, khắp người trở nên cảnh giác, nếu nó có lông chắc chắn đã xù lên, nhưng nó không có, cho nên nó vươn hai chiếc càng lên, hung tợn vô cùng.

Đừng hòng nhuộm màu nó!

Cua nhỏ như vậy càng khiến Kiyoto nổi lên hứng thú với nó, cô ngồi xổm xuống, vuốt nhỏ vươn ra túm nó.

(Đồng nhân lớp học ám sát) Tử Thần Biết YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ