Thoáng chốc buổi tối cũng tới, và đã được chuẩn bị xong
Kiyoto không một mảnh vải nhìn bản thân trong gương, sợi xích mỏng manh từ các vòng sắt nơi cổ tay, cổ chân và cổ chồng chéo lên nhau.
Cầm sợi xích nơi cổ tay, nhẹ và sạch sẽ , cảm giác áp bức đó dường như đã biến mất vậy. Kiyoto rũ mắt, không tiếng động bóp mạnh xích sắt.
Quả nhiên từ các vòng sắt truyền tới luồng điện tê dại khiến cơ thể giật bắn lên, mất chuyển động năm phút.
"Kiyoto-chan xong chưa? Sắp tới thời gian tập hợp rồi"_giọng Kanzaki ngoài cửa truyền tới.
Kiyoto mở miệng, cổ họng vẫn còn tê dại.
Cô khàn khàn đáp lại: "Ừm"
Không lâu sau cơ thể bình thường lại, Kiyoto mặc quần áo ngay ngắn, theo Kanzaki đi.
"A, Kanzaki-chan, Kiyoto-chan!"_ Kayano vẫy vẫy tay.
Kayano hấp tấp lôi kéo Kiyoto, sát lại gần nói nhỏ: "Lần này vì điểm yếu của thầy nên phải ám sát trên biển, Kiyoto-chan không biết bơi mà phải không?"
Kanzaki che miệng, sững sờ: "Ôi, tớ quên mất"
Kiyoto cúi đầu: "Xin lỗi"
"Cậu xin lỗi gì chứ, đừng lo lắng nữa, tớ chuẩn bị cho cậu cái này hay lắm nè"
Kayano từ trong túi lấy ra một cái áo phao nhỏ, nhét vào lòng Kiyoto: "Tada, có cái này cậu không lo bị chìm rồi"
Áo phao trong tay có họa tiết sóng cuộn, sống động đáng yêu. Kiyoto gật đầu: "Cảm ơn cậu"
"Hì hì, vậy tớ qua bên kia nhé, đêm nay cùng nhau cố gắng nha"
Kayano tạm biệt bọn Kiyoto, đi được một khoảng cô ngoái đầu lại nhìn, chắc chắn không thấy được liền quẹo vào một chỗ.
Kayano ôm khủy tay, phình má bất mãn nhìn nam sinh trước mặt: "Tớ giao cho Kiyoto_chan rồi"
Nam sinh dựa người vào tường, trầm giọng nói: "Ừm, trở về sẽ mời cậu một ly pudding"
Nghe thấy có pudding, Kayano chân chó cười cười, cuối cùng hỏi một câu.
"Nếu đã quan tâm cậu ấy như vậy, sao không tự tay đưa?"
Thiếu niên nghiêng người, kín đáo liếc nhìn thiếu nữ đang mặc áo phao do chính tay cậu chọn.
"Cô ấy sẽ không nhận đâu"
...........
Bởi vì say tàu nên Kiyoto không đi tàu mà được Sugino chở bằng cano, trên người chỉ có áo thun mỏng manh, gió biển lạnh run không ngừng quật lên da thịt cô.
Sugino sau khi dặn dò cô hết một lượt, đảm bảo Kiyoto ngoan ngoãn đáp ứng mới để cô lại trên cano. Bản thân đi vào nơi diễn ra ám sát.
Vốn dĩ nên lặn dưới biển sau đó đột kích bất ngờ, xét thấy Kiyoto sợ nước lại không biết bơi, đành ủy khuất cô ngồi đợi trên cano, sau khi phá nát nhà nhỏ trên biển mới để cô lặn xuống nước.
Cano đã được chính phủ cải tiến, chỉ cần không động loạn sẽ không bị trôi dạt.
Kiyoto ngồi đợi một lát, tiếng la hét van xin thảm thiết của Korro-sensei truyền ra từ nhà nhỏ, xen lẫn tiếng cười trầm thấp và lời chỉ trích từ mọi người.

BẠN ĐANG ĐỌC
(Đồng nhân lớp học ám sát) Tử Thần Biết Yêu
ActionSuzu Kiyoto là một công cụ quan trọng của Chính phủ. Một ngày cô được giao nhiệm vụ phải giết một sinh vật bạch tuột với tư cách là một học sinh lớp 3-E. Bàn tay nhuốm máu, cả bộ dạng như búp bê gối lãnh đạm chờ được điều khiển. Cả trái tim đóng băn...