Chương 37: Cuộc Ám Sát Trên Biển

1K 120 36
                                    

Karma và Okuda đang cùng thảo luận chuyến ám sát tối nay thì bất ngờ gặp Kiyoto cả người ướt sũng. Okuda nghiêng người, bật thốt lên:

"Kiyoto-san? Cậu không biết bơi mà, sao cậu xuống biển thế?"

Cô gái trước mặt không nói gì, khuôn mặt vô cảm nhìn họ chằm chằm, nước từ mái tóc nhỏ giọt lên đôi mắt vô thần, sau đó chảy dài xuống má rơi xuống.

Ngay khắc đó, Karma rất muốn bước lên, ôm lấy cô gái nhỏ vào lòng, hung hăng yêu thương cô.

Nhưng cậu làm không được, chân như bị cố định, chỉ có thể nhìn cô bước qua bản thân, để lại mùi biển mặn.

Và mùi máu nhàn nhạt.

Tầm mắt Karma dừng ngay chân cô, đôi chân dài thẳng tắp ở đùi có một vết rách, bị nước biển rột rửa mà ửng đỏ, máu bên trong sớm bị chảy hết.

Đây là lúc Kiyoto ngã xuống, không cẩn thận quẹt vào mép ván.

Không cần nghĩ cũng biết, cô ngốc này sợ nước như vậy, làm gì có chuyện đi xuống biển, sợ rằng gặp sự cố, bị thương ngã xuống biển mà.

Okuda đang ngại ngùng, trong lớp cô ta cũng không tiếp xúc nhiều với Kiyoto, bây giờ muốn mở miệng nói cũng khó khăn. Bất ngờ người trước mặt chợt bước lên, không nói hai lời bế Kiyoto lên.

Sau đó cô ta nghe thấy Karma nói: "Cậu đi tìm bọn Kanzaki đi, tớ giúp Kiyoto bôi thuốc đã"

Lúc này Okuda mới phát hiện vết thương ở chân Kiyoto, khuôn mặt nhút nhát đáng yêu hoảng hốt gật đầu, xiêu xiêu vẹo vẹo chạy mất.

Bất ngờ bị bế lên, Kiyoto hơi vùng vẫy rồi nằm yên trong lòng Karma. Cậu nhìn cô gái nhỏ trong lòng, nhưng vì cô cúi thấp đầu không nhìn rõ biểu cảm trên mặt.

Đi được một đoạn, Karma mới phát hiện ra một điểm.

Đệt!

Không biết Kiyoto ngã thế nào, áo khoác trên người sớm không còn, một thân trắng nõn hiện ra trong mắt cậu.

Trên người cô mặc một bộ bikini nơ trắng thuần, đơn giản bao lấy hai quả đồi tròn trịa, bây giờ vì bị cậu ôm mà hai quả đồi đó nhẹ nhàng đung đưa, nhiều lúc còn áp vào bụng cậu.

Mặt Karma dần hiện lên mây đỏ, cậu bế Kiyoto theo kiểu công chúa. Tay cứ thế trực tiếp chạm vào da thịt mềm mại mê người.

Xúc cảm mềm mại từ da thịt dưới lòng bàn tay truyền tới từng đợt tê dại.

Kiyoto an ổn nằm trên tay cậu lại phát hiện, đôi tay đang ôm lấy mình như bị đốt lửa, còn so với ánh nắng nóng bỏng hơn vài phần.

Trấn tĩnh bế cô vào chỗ mát mẻ, để Kiyoto an ổn ngồi xong, Karma lục lọi balo của mình, khó khăn từ trong đống mù tạt lấy ra vài chai thuốc.

Quá trình bôi thuốc, Kiyoto đều không nói lời nào, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim. Ngay cả nhiều lúc Karma lỡ tay gây đau cũng chỉ co người lại, mày cũng chả nhăn lại.

Kiyoto khẽ ngẩng đầu, sững sờ nhìn đôi tay lớn bao phủ lên đùi mình nhẹ nhàng xoa, vết thương dưới tay cậu dần mát lạnh.

(Đồng nhân lớp học ám sát) Tử Thần Biết YêuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ