Chương 13: Nghe nói ân ái có thể trị dị ứng

1K 59 0
                                    

Vương Dịch vừa mới cúp điện thoại, Châu Thi Vũ lại gọi vào. Tai nghe Bluetooth tự động kết nối, Vương Dịch ho nhẹ một tiếng, thay đổi ngữ khí ôn nhu

" Yêu tinh ?"

" Tiểu Nhất " .Châu Thi Vũ tựa hồ tận lực hạ thấp giọng
" Lúc em đến đón chị, có thể mang theo cái khẩu trang không ?"

" Có thể a " .Vương Dịch đáp ứng, nhưng nghe tiếng nói nàng có chút không đúng, giống như là cảm mạo, liền hỏi: " Chị có phải lại bị dị ứng rồi không ?"

" Ừm..." Châu Thi Vũ nhẹ nhàng thở dài " Thấy có chút xấu hổ"

Châu Thi Vũ thể chất kỳ lạ, nhất là cái mũi trời sinh xảo trá, đối với nước hoa rẻ tiền một chút liền sẽ bị dị ứng, nghe thấy cái mũi liền ngứa, nghiêm trọng hơn sẽ không ngừng chảy nước mũi.

Trước kia lúc nàng học đại học, bạn thân nhất của nàng nói đùa, nói nàng là mỗi bước đi là " máy kiểm chứng thiên nhiên" mặc kệ là hiệu nước hoa gì, chỉ cần mũi Châu Thi Vũ dị ứng, liền có thể biết chất lượng nước hoa thật không tốt. Nhưng loại thể chất này nói sao cũng không tốt, tỉ như gặp lại bạn cũ, vạn nhất đối phương xịt nước hoa linh tinh, Châu Thi Vũ vì không muốn để cho đối phương mất mặt, cũng chỉ có thể cố nén ắt xì, thường xuyên là kìm chế đến nước mắt lưng tròng

Tóm lại là vì dị ứng có chút kỳ dị, người biết cũng không nhiều, Vương Dịch lên tiếng hỏi địa chỉ của Châu Thi Vũ, quay tay lái chạy đến nơi cần đến. Khẩu trang không cần lo lắng, bởi vì Vương Dịch sợ Châu Thi Vũ sẽ cần bất cứ lúc nào, trên xe tùy thời đều cất khẩu trang có nhiều hình dạng khác nhau. Xe chạy trên đường " bão tố " đến trung tâm quảng trường, Vương Dịch đổ xe ở vị trí kín đáo, sau đó tranh thủ thời gian mang khẩu trang đi chi viện. Địa chỉ Châu Thi Vũ cho là ở địa điểm chụp ảnh cưới cao cấp phía nam của trung tâm quảng trường, Vương Dịch vội vàng đi đến, xem xét tên cửa hàng, mới nhớ tới mình tựa hồ đến cửa hàng của gia đình mình

Đương nhiên cũng không trách tổng giám đốc Vương quý nhân hay quên, thực tế đại nghiệp của gia tộc nàng thiệt lớn, không phải cửa tiệm nào cũng có thể nhớ hết. Vừa vặn giám đốc cửa hàng có đi làm, nhận ra đại lão bản Vương Dịch, lập tức nơm nớp lo sợ, tranh thủ thời gian hỏi thăm nàng có phải có đặt trước món đồ gì hay không

" Tôi tới tìm bạn " .Vương Dịch nhỏ giọng ám chỉ với quản lý
" Nàng nói muốn tôi đến tham khảo một bộ lễ phục "

Nói xong chỉ ô thử đồ thứ 3, lại nói: " bạn của tôi còn có người đi cùng, ngài hỗ trợ chiếu cố một chút, tôi cùng bạn của tôi có chút thời gian nói chuyện riêng, đừng để người khác quấy rầy là được "

Bạn của bạn lão đại, đương nhiên người kia cũng là khách quý, quản lý liên tục không ngừng gật đầu, cam đoan nhất định hảo hảo chiêu đãi

Vương Dịch mỉm cười, lập tức đi vào phòng thử đồ số 3, gõ cửa phòng dừng lại một chút, nhỏ giọng gọi Châu Thi Vũ. Cửa rất nhanh hé mở, Vương Dịch lách mình đi vào, lập tức nhìn thấy hốc mắt ửng đỏ, muốn hắt xì lại không được, một mặt biệt khuất Châu Thi Vũ.

" Tiểu Nhất " Châu Thi Vũ che lấy cái mũi phiếm hồng, cố gắng thở " Khẩu trang của ... chị .. chị đâu ?"

"..."

[BHTT](HẮC MIÊU) MÈO VÀ BÁO!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ