"Dao Dao con gầy quá." Ghế sau xe, Tống Kiều nhẹ nhàng cầm tay Thẩm Mộng Dao, tinh tế dò xét con gái của bà.
"Con không có, là mẹ lâu không thấy con thôi." Thẩm Mộng Dao cười cười, hết sức làm cho mình nhìn như nhẹ nhõm "Mà gầy là do di truyền a"
Tống Kiều trong lòng tê rần, bà biết con gái càng khổ sở càng biểu hiện điềm nhiên như không có việc gì. Huống chi con mắt của nàng rõ ràng có chút sưng, dù trang điểm để che dấu đi, nhưng Tống Kiều vẫn có thể nhìn ra một chút. Bà ở trong lòng thở dài thật sâu, âm thầm may mắn còn tốt kịp thời đem Thẩm Kiến Quốc giữ chặt, không để tiểu tam kia nhìn ra đầu mối.
Nếu không, liền với tính tình con gái bà, bọn họ đến nhà Trương Dân Sinh đột ngột, nàng lại phải tổn thương hai lần. Thẩm Mộng Dao tâm tư linh khiếu, không nghĩ để mẹ nàng lo lắng quá nhiều, vội vàng liền hỏi bọn họ giữa trưa muốn ăn gì. Ai ngờ Tống Kiều lại hỏi nàng: "Con hiện ở đâu ?"
Chuyện ly hôn, Thẩm Mộng Dao hiển nhiên không đề cập, Tống Kiều cũng không miễn cưỡng, nhưng tóm lại lo lắng chỗ nàng đang ở.
"Con tạm thời ở chung cư, hoàn cảnh cũng tốt." Thẩm Mộng Dao an ủi mẹ nàng, " con đều có sắp xếp qua rồi, rất thoải mái"
"Mẹ có thể đến xem một chút không ?"
"..."
Thẩm Mộng Dao không ngờ mẹ nàng sẽ nói như vậy, trên thực tế, nàng gọi là sắp xếp qua, bất quá chỉ mang vài bộ quần áo vào mà thôi. Đồ dùng đơn giản trong nhà cũng tự mang, Thẩm Mộng Dao nào có tâm tư sắp xếp. Trong căn hộ ngay cả nồi bát đều không có một cái. Huống chi hôm nay còn mất điện, Thẩm Mộng Dao không khỏi lo sợ, nhà trọ của mình so với Viên Nhất Kỳ cũng không bằng. Trái tim đột nhiên nhảy một cái, Thẩm Mộng Dao nhớ tới Viên Nhất Kỳ."Đương nhiên là được rồi"
Cũng nên để cho cha mẹ an lòng, Thẩm Mộng Dao quyết định " chính là con còn một người bạn, ở chung với con...ách, cùng thuê"
Không có khả năng nói mình bao nuôi tiểu bạch kiểm, Thẩm Mộng Dao lâm thời đem hai chữ cuối đổi thành thuê chung.
"Cùng thuê hả?"
Tống Kiều không khỏi kỳ quái, với năng lực hiện tại của con gái bà, còn cần thuê chung với người khác sao? Phòng ở kia là đắt cỡ nào ?
"Ách, chính là nàng mới tốt nghiệp không bao lâu, cũng xem là học muội của con" Thẩm Mộng Dao bắt đầu bịa chuyện " liền tùy tiện chiếu cố một chút"
Nói xong tranh thủ thời gian lấy điện thoại ra, mật báo cho Viên Nhất Kỳ. Cô giờ phút này đúng lúc ngồi ở dưới lầu. Lúc trước, Thẩm Mộng Dao ngay cả " đồ ăn cho mèo" chưa ăn đã vội vàng ra ngoài, Viên Nhất Kỳ sau đó cũng lái xe đuổi theo.
Cô nhìn thấy Thẩm Mộng Dao về cư xá, sợ nàng đánh không lại tiểu tam bị thiệt thòi, vội vàng đi theo sau, nhưng nhìn Thẩm Mộng Dao cùng cha mẹ ở bên nhau, liền không có lại đi theo, lặng lẽ về trước. Ai ngờ hiện tại nhận được tin nhắn " xin giúp đỡ" của Thẩm Mộng Dao.Thấy cơ hội tiếp cận cha mẹ vợ từ trên trời rơi xuống như thế, Viên Nhất Kỳ không biết cô ở trong miệng Thẩm Mộng Dao biến thành " tiểu học muội" vừa mới tốt nghiệp, bận bịu vui vô cùng mà đáp ứng. Cha mẹ vợ quang lâm, Viên Nhất Kỳ lập tức chạy tới siêu thị mua chút rau quả, thuận tiện mang tới một đóa hoa hồng.
Về nhà cắm vào bình hoa nhỏ, bày lên mấy chổ, lại đem tủ lạnh trống không nhét đầy đồ ăn, lộ ra ấm áp. Viên Nhất Kỳ còn chọn một bộ quần áo đẹp, trang điểm một chút. Đem chung cư dọn dẹp thật xinh đẹp, Viên Nhất Kỳ rót trà ngon, rửa mắt mà đợi cha mẹ vợ quang lâm. Không bao lâu sau, Thẩm Mộng Dao mang cha mẹ về " nhà"
"Chú, cô"
Viên Nhất Kỳ mở cửa so với ai khác đều nhiệt tình hơn, nhất là áo sơ mi tràn đầy chuyên nghiệp cùng quần bó màu trắng. Tay áo hợp quy tắc vén lên khủy tay, tóc cũng cẩn thận buộc lên thành đuôi ngựa đơn giản, Viên Nhất Kỳ dáng người cao gầy, giờ phút này đâu giống " tiểu bạch kiểm" rõ ràng là bạch lĩnh cao cấp. Vẫn là một người tướng mạo tuấn mỹ bạch lĩnh.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT](HẮC MIÊU) MÈO VÀ BÁO!
Fanficditor: Yulsosεメy Tình trạng bản RAW: Liên tái (88 chương) Có nữ nhân giống mèo, có nữ nhân giống báo Thẩm Mộng Dao, phó tổng phòng quan hệ khách hàng của công ty, một nữ nhân giống như mèo, tâm tư nguyên bản tinh tế mà mềm mại, bởi vì hôn nhân thất...