====================================
tuy nói từ xưa đến nay, xét nhà đều là thanh thế to lớn, nhưng Thẩm Mộng Dao chưa từng thấy qua Viên Nhất Kỳ lại như vậy. Không chỉ tự tiện cạy cửa, còn dị thường phách lối đi về phía phòng khách, chống nạnh hô: " Chúng tôi đến xét nhà"
Trương Dân Sinh xác thực không có nhà, nhưng đăng đường nhập thất tiểu tam Ngô Lỵ cùng mẹ hắn ở trong nhà. Hai người đều sững sờ, mấy giây sau, Trương lão thái nhìn thấy Thẩm Mộng Dao, lập tức bảo vệ tiểu tam bụng lớn ra sau lưng mình, chỉ vào Thẩm Mộng Dao lớn tiếng quát " Là cô !"
Trương lão thái nghiến răng nghiến lợi, Thẩm Mộng Dao nhướn mày, bước lên trước, đẩy Viên Nhất Kỳ ra đằng sau lưng mình.
"Lão thái thái" nàng không muốn cùng lão thái thái cãi nhau " tôi chỉ đến dọn đồ của tôi, không có ý gì khác"
Thẩm Mộng Dao không phải người bỉ ổi, mặc dù mẹ Trương Dân Sinh trước kia đối với nàng thường mắng nhiếc, nhưng đã ly hôn, nàng cũng không có nhân cơ hội trả thù. Nhưng Trương lão thái so với nàng biết còn cay nghiệt hơn nhiều.
"Con tiện nhân này còn dám tới xét nhà?"
Trương lão thái trừng lớn hai mắt, lớn giọng rống " Cô làm thế là gây rối! Là phạm pháp!"
"Tự xông vào nhà dân, ly hôn rồi còn như âm hồn bất tán, lại dám đoạt lấy nhà của con trai tôi, cô lúc đó có bỏ ra đồng nào không ? tiện nhân không cần thể diện,! Mẹ cô không dạy cô sao?"Chửi lây qua Tống Kiều, Thẩm Mộng Dao há có thể nhẫn nhịn ?
"Nhà này là tôi trả tiền vay, chỉ cần tôi đồng ý, bà cùng con của bà đều phải lập tức dọn ra ngoài !"
Thẩm Mộng Dao lấy điện thoại di động ra, mở hình chụp sổ sách tiền điện nước, " tôi có chứng cứ đã nộp lên tòa án, mấy năm nay tiền vay mua nhà đều là tôi trả, lẽ ra được chia còn nhiều hơn phân nửa tài sản"
"Tài sản gì ? Sổ thu chi gì ?!"
Nhắc đến nhà ở quả nhiên lộ nguyên hình, Trương lão thái sấn tới trước, một tay chống nạnh, ưỡn eo lên mắng:
"Ai biết là thật hay giả? Cô có bản lĩnh gọi con trai tôi về kiểm tra xem ? Hiện tại mang theo loại người không đứng đắn tới đây, cô có phải không có liêm sỉ hả?"
Cố ý mắng luôn cả Viên Nhất Kỳ, Trương lão thái liếc nhìn Viên Nhất Kỳ, rồi quay qua tiếp tục nã pháo vào Thẩm Mộng Dao:
"Trước kia ở nhà không biết hầu hạ chồng, mỗi ngày đều chạy ra ngoài, nói cô vài câu là cãi lại sao? đồ gái độc không con, cô làm mất mặt Trương gia ta!"
Giống như có mấy trăm con ruồi bay vòng vòng trên đầu, Trương lão thái cay nghiệt chì chiết, tiếng nói sắc nhọn như muốn đâm thủng màng nhĩ. Ngô Lỵ phía sau có vẻ như không ra mặt, nhưng Viên Nhất Kỳ vẫn nhìn thấy ả vụng trộm bấm điện thoại.Đáng tiếc, Viên Nhất Kỳ mỉm cười, nàng sớm bảo người dấu máy ngăn tín hiệu, tầng lầu này đoán chừng đều bị ảnh hưởng. Thẩm Mộng Dao không có chú ý Ngô Lỵ, cũng không muốn cùng Trương lão thái dây dưa.
"Tôi chính là thu dọn đồ đạc" nàng nhìn Trương lão thái một dạng chó dại sủa bậy, biểu lộ lãnh đạm " Dù sao những thứ đó cũng không phải của các người, tôi có quyền lấy đi"
Trương lão thái thấy mình chửi rủa hoàn toàn không có tác dụng, chó cùng rứt giậu, thế mà muốn bổ nhào đến Thẩm Mộng Dao nắm kéo.
Nhưng mụ nào biết được Viên Nhất Kỳ nhìn chằm chằm, nhanh tay lẹ mắt, tay trái ôm eo Thẩm Mộng Dao, đem nàng hướng về phía sau, tay phải thuận thế vung một bạt tai đỏ hồng lên má Trương lão thái.
Trực tiếp tát người té xuống đất, đụng đổ một cái đôn nệm nhỏ. Thẩm Mộng Dao cũng không ngờ Viên Nhất Kỳ lại hung dã như vậy, thấy lão thái thái tay chân lẩm cẩm, có chút trắc ẩn, liền nghĩ tiến tới đỡ mụ ngồi dậy. Nhưng Trương lão thái bỗng nhiên nằm trên đất khóc rống.
"Đánh người a, đánh người a !"
Mụ liều mạng vung vẩy tay chân " Tôi chết mất ! Thừa dịp con trai tôi không có ở nhà, cô liền tới làm khó lão thái thái này"
"Trời ơi, sao tôi lúc đầu đồng ý cho con tôi cưới loại con dâu như cô, gả vào Trương gia nhà tôi, ba năm không sinh nổi một mụn con, hiện tại còn muốn cướp nhà của con trai tôi"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT](HẮC MIÊU) MÈO VÀ BÁO!
Fanficditor: Yulsosεメy Tình trạng bản RAW: Liên tái (88 chương) Có nữ nhân giống mèo, có nữ nhân giống báo Thẩm Mộng Dao, phó tổng phòng quan hệ khách hàng của công ty, một nữ nhân giống như mèo, tâm tư nguyên bản tinh tế mà mềm mại, bởi vì hôn nhân thất...