Chương 17: Ngủ cùng cũng là một trong những nghĩa vụ của tôi ( khúc dạo đầu H)

799 60 0
                                    

"Chị ở phòng làm việc của em nghe trộm hả?"

Ngay lúc Trương Hân mười ngón tay bay múa đang phá mật khẩu ở biệt thự trên núi, thì tiếng nói thanh lãnh của Hứa Dương Ngọc Trác bỗng nhiên vang lên sau lưng nàng. Một trận ý lạnh nhất thời thấm đầy sau lưng. Trương Hân mồ hôi lạnh toát ra, may mắn phá hệ thống cũng không quá phức tạp, nàng rất nhanh đánh xong mật mã. Hứa Dương Ngọc Trác lại không nhìn ra dáng vẻ " ta sai" này của nàng.

"Chị gắn máy nghe trộm ở chổ nào rồi hả?"

Quen thuộc Hứa Dương Ngọc Trác đều hiểu rõ, vị nữ giáo sư lãnh diễm này, thái độ khác thường, không còn dùng ngữ khí ôn hòa ngày thường, mà dùng khẩu khí tựa như bình thản không quan tâm nói chuyện, chính là đang tức giận. Trương Hân am hiểu sâu đạo lý này lập tức đã biết chọc giận nàng, cuống quýt giải thích.
" không có! Dương Dương chị không có lắp máy nghe lén ở trong phòng làm việc của em!"

Hứa Dương Ngọc Trác bất vi sở động " Vậy làm sao chị biết Thẩm Mộng Dao đến tìm em?"

"Chị..."

Trương Hân lập tức nghẹn lời, nàng cắn môi do dự hồi lâu, mới nói: " Chị lắp định vị trên xe của Thẩm Mộng Dao"

Bầu không khí nháy mắt yên tĩnh.

"Mấy người các người gọi là xã hội thượng lưu". Hồi lâu, Hứa Dương Ngọc Trác rốt cuộc lạnh như băng hỏi lại Trương Hân, "có phải đều thích dùng loại thủ đoạn ám muội này để điều khiển người khác không?". Hứa Dương Ngọc Trác tu dưỡng rất tốt, lại cơ hồ cay nghiệt trào phúng, tâm Trương Hân thoáng chốc rơi xuống đáy cốc.

"Dương Dương, chị..."

"Trên xe của em có định vị hay không ?". Hứa Dương nhìn chằm chằm Trương Hân " Chị thành thật khai báo với em mau."

Trương Hân âm thầm bấm lòng bàn tay một cái.

"...Có"

"..."

Bầu không khí đột nhiên kiềm chế, Hứa Dương Ngọc Trác bình tĩnh nhìn chằm chằm Trương Hân hồi lâu, bỗng nhiên xoay người đi ra ngoài.

"Dương Dương ?". Trương Hân cuống quýt gọi nàng, Hứa Dương Ngọc Trác quay đầu lại, thanh âm bình thản đến đáng sợ.

"Chị trước làm việc của chị đi, những chuyện này chúng ta bàn lại sau."

Nàng nói xong liền quay đầu đi ra ngoài, Trương Hân trơ mắt nhìn Hứa Dương Ngọc Trác đóng cửa lại, đầu trống rỗng. Hứa Dương Ngọc Trác giận cô...

"A Hân !"

Trong tai nghe, Viên Nhất Kỳ đột nhiên lên tiếng kéo suy nghĩ về hiện tại.

"Mình bị người theo dõi"

Trương Hân như ở trong mộng tỉnh dậy, vội vàng ngồi vào trước bàn, mở giám sát trên đường cao tốc. Sau xe Viên Nhất Kỳ, xác thực có một chiếc xe jeep màu đen.

"Mình tới trạm thu phí hắn liền đi theo, ta cố ý đi một đường khác lại vòng trở về, hắn cũng đi theo"

Tám phần là tay sai của Trương Dân Sinh, Trương Hân nhìn giám sát, "cắn" như thế không thả, không thể đi biệt thự ở lưng chừng núi. Trương Hân mở giám sát ở biệt thự lưng chừng núi, trông thấy Trương Dân Sinh đi vào một trong những căn biệt thự ở đó, chưa tới mấy giây, trước cổng liền đậu mấy chiếc xe, lục tục bảy tám người đi xuống.

"Quay đầu về đi, bọn hắn đến rất nhiều người ". Trương Hân phỏng đoán " Đoán chừng là chia tiền, sổ sách chắc không có ở đó đâu"

Thẩm tra đối chiếu về sau, dùng cách gì ở đâu chia tiền, sẽ chỉ để cho lâu la ra mặt. Loại thời điểm này đi cũng vô dụng, Viên Nhất Kỳ chỉ có thể thở dài, lập tức đạp mạnh chân ga, đột nhiên tăng tốc. Xe jeep phía sau cũng tăng tốc, Viên Nhất Kỳ từ kính chiếu hậu nhìn nó đang chạy lên, khoảng cách dần dần rút ngắn, Viên Nhất Kỳ kéo cần gạt, đánh tay lái quay đầu. Tiếng ma sát bén nhọn vang lên chói tai, xe jeep màu đen chưa kịp phản ứng, Viên Nhất Kỳ liền đạp mạnh chân ga chạy về phía nó từ chính diện. Lái xe vô thức tránh né, xe jeep màu đen thoáng chốc nghiêng một cái, đầu xe trùng điệp đụng vào làn xe hàng rào.

"Ầm !"

Nương theo là tiếng va chạm lớn, xe Viên Nhất Kỳ như một luồng điện, từ đầu xe đều bị đụng bẹp, lượn chạy qua xe jeep màu đen lóe đèn đỏ, hướng Lê Thành mà chạy

[BHTT](HẮC MIÊU) MÈO VÀ BÁO!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ