"Tốt." Vương Dịch đứng lên, thay Châu Thi Vũ sửa sang một chút váy, cam đoan mặt ngoài nhìn không ra
"Ngô~, tiểu Nhất...thật kỳ quái a~"
Phía dưới trống rỗng nhét máy rung, thật khiến người ta xấu hổ. Vương Dịch đem điều khiển từ xa nho nhỏ giấu ở trong túi quần, sau đó một tay nắm eo Châu Thi Vũ, mang nàng ra ngoài. Bên trên hành lang, quả nhiên không có một ai. Vương Dịch bình tĩnh đóng cửa lại, khởi động khiêu đản. Bên trong huyệt vừa mới thích ứng máy rung , đột nhiên Châu Thi Vũ run lên, suýt nữa mềm xuống dưới. Vương Dịch mau chóng để nàng dựa vào chính mình.
"Chấn động quá cường liệt rồi?" Cô ôn nhu chăm chút đối với nàng "Thế nhưng là mức thấp nhất."
"Ngô~"
Bên trong huyệt đuôi cáo run rẩy, thân hồ ly đằng trước cũng tận lực đồng bộ kích thích âm đế, lại ở trên hành lang, Châu Thi Vũ tự nhiên cảm thấy khoái cảm gấp bội.
"Đến, đi một bước"
Chấn động còn muốn nàng lên cao, chân Châu Thi Vũ đều mềm, không cần nũng nịu, muốn Vương Dịch buông tha mình
"Tiểu Nhất, em không muốn uống nước"
Nàng có chút cắn môi dưới, nước mắt mị ý nhìn qua Vương Dịch, mười phần yêu nghiệt. Tay trái sờ lên ngực Vương Dịch, chậm rãi trượt lên cổ của cô, vuốt ve."Chị cho em có được không ~"
Tướng mạo hồng nhan họa thủy, Châu Thi Vũ dụ hoặc người, hoàn toàn là hồ ly tinh xinh đẹp tại thế, Vương Dịch kém chút liền công phá. Cô âm thầm đem điều khiển bật thêm một tầng tốc độ.
"A~"
Châu Thi Vũ vội vàng không kịp chuẩn bị, lúc này bổ nhào vào trong ngực Vương Dịch, mềm mềm dựa vào cô thở dốc.
"Yêu tinh." Vương Dịch đè nén thứ mình muốn, thanh âm khàn khàn ở bên tai nàng nói nhỏ "Nếu em không đi, ta chờ một lúc cũng không cắm em, treo em như vậy ?"
"Tiểu Nhất~"
Châu Thi Vũ ai oán nhìn Vương Dịch, nhưng bất vi sở động, y nhiên muốn nàng đi phòng giải khát. Không có cách, muốn hoàn tất cái tra tấn này, liền không theo không được. Thanh âm giày cao gót ở trên đất đều là run lẩy bẩy, Châu Thi Vũ rốt cuộc từng bước chậm rãi đi lên phía trước. Hạ thân còn đang rung, người con gái mình yêu ở phía sau nhìn xem, ánh mắt nóng rực cùng máy rung kích thích để thân thể mỹ nhân mềm nhũn bất lực, từng bước giống như giẫm lên bông. Bắp chân khẽ run, vòng eo Châu Thi Vũ khoản bày, tựa như mảnh liễu trong gió thướt tha bày múa, phong tình vạn chủng. Vương Dịch ở phía sau nhìn đến ngây người.
"Tiểu Nhất ~"
Dần dần thích ứng tiết tấu, Châu Thi Vũ ngoái nhìn cười một tiếng, mị nhãn như tơ. Hai gò má của nàng nhiễm lên màu phấn hồng nhàn nhạt, Châu Thi Vũ tùy ý giơ tay về sau, tóc quăn màu đỏ nhẹ nhàng rủ xuống, hiển thị rõ sự vũ mị của nữ nhân.Vương Dịch đã nói không ra lời, một mực nhìn chằm chằm yêu tinh câu người trước mắt. Châu Thi Vũ đối với phản ứng của nàng hết sức. Hài lòng, liền ngoắc ngón tay về phía Vương Dịch, dùng khẩu hình miệng im lặng nói "Đến thao em."
Vương Dịch dục hỏa đốt người, đang muốn tiến lên nắm lấy yêu tinh đột nhiên nghe được rầm rầm một tiếng. Có người đi lên.
Lông mày Vương Dịch nhăn lại, cấp tốc xông về phía trước, đứng ở trước người Châu Thi Vũ, tận lực dùng thân thể đem yêu tinh che khuất. Cửa thang máy mở, là nữ thư ký của cô.
"Vương tổng, cô nói muốn hồ sơ này"
Thư ký đem văn kiện đưa cho cô, đồng thời cũng chú ý tới cô gái ở sau lưng Vương Dịch. Châu Thi Vũ?....bác sĩ ?
Làm thư ký, nàng biết đây là bác sĩ riêng của Vương Dịch, gọi là Châu Thi Vũ, nhưng vì cái gì ở đây?Mặt thật đỏ, chẳng lẽ bị sốt rồi sao? Nữ thư ký có chút hiếu kỳ, Vương Dịch lại cẩn thận xê dịch mắt, quả thực là ngăn trở tầm mắt của nàng.
"Cám ơn cô, vất vả." Vương Dịch cười cười "Tan tầm đi đường an toàn"
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT](HẮC MIÊU) MÈO VÀ BÁO!
Фанфикditor: Yulsosεメy Tình trạng bản RAW: Liên tái (88 chương) Có nữ nhân giống mèo, có nữ nhân giống báo Thẩm Mộng Dao, phó tổng phòng quan hệ khách hàng của công ty, một nữ nhân giống như mèo, tâm tư nguyên bản tinh tế mà mềm mại, bởi vì hôn nhân thất...