Chương 16

3K 273 10
                                    

57.

"Nói cái gì." Lâm Phàm ngồi trong phòng trà của quán cà phê đối diện đồn công an, trừng mắt nhìn Long Điềm. 

Long Điềm mải lục lọi túi trên người mình, lấy ra một xệp giấy bị gấp đến nhàu nát, đặt tất cả lên bàn trà thuỷ tinh "Đây là sổ tiết kiệm ba mẹ để lại cho tôi, cái này là giấy chứng nhận bất động sản, đây là phiếu lương năm ngoái..." Hắn rụt rè quan sát sắc mặt của Lâm Phàm, đẩy thẻ tín dụng đến gần tay anh, "...Mật mã của thẻ này là biển số nhà cậu, hạn mức là mười vạn, cậu cứ quẹt thoải mái."

Lâm Phàm lập tức thu tay về, tức giận nhìn hắn: "Anh đây là có ý gì?!"

Long Điềm uể oải cúi đầu, giống hệt con chim cút bị đánh gục, nói: "Tôi không có ý gì cả."

Lâm Phàm nói: "Anh cho rằng anh ký hiệu tạm thời tôi rồi thì tôi phải làm trâu làm ngựa cho anh à? Anh còn muốn nói đây là phí bao dưỡng có phải không?"

Long Điềm nói: "Tôi không có!" Hắn lập tức ngẩng đầu vội vàng giải thích, "Tôi biết cậu không vui vì bị tôi ký hiệu, chuyện cũng đã xảy ra rồi, tôi chỉ muốn làm cậu vui lên một chút..."

Lâm Phàm cười khẩy: "Anh không xuất hiện trong cuộc đời tôi là tôi vui rồi."

Long Điềm lầm bầm, "Vậy cậu nên nhận đi, chuyển nhà đổi công việc vẫn phải dùng tiền mà."

Lâm Phàm giận dữ, xắn tay áo lên muốn đi qua đánh người, "Đừng tưởng tôi không dám đánh anh!"

Long Điềm đan chéo hai tay ôm đầu, nhắm mắt chuẩn bị chịu đòn của Lâm Phàm, đột nhiên nghe thấy bên cạnh có người gõ cửa sổ, hắn quay đầu nhìn, Nana đang chồm lên dùng hai chân trước gõ bộp bộp lên kính.

"... Anh?"

58. 

Đường Niệm dắt theo Nana thong thả bước vào phòng trà, Nana vừa nhìn thấy Lâm Phàm liền muốn nhào vào lòng anh, bị Đường Niệm kéo lại. "Cậu chính là Lâm Phàm mà Tiểu Điềm thường nhắc đến?" Đường Niệm cười rạng rỡ đưa tay ra, Lâm Phàm còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã mơ hồ cùng hắn bắt tay, trong tay còn bị nhét một tấm danh thiếp.

Đường Niệm ngồi xuống bên cạnh Long Điềm, Nana nhanh chóng chạy đến nằm dưới chân hắn, lăn lộn muốn được vuốt lông. Đường Niệm thuận tay vuốt Nana một cái, mỉm cười tự giới thiệu: "Tôi là anh trai của Long Điềm, đây có lẽ là lần đầu tiên tôi gặp mặt cậu Lâm nhỉ."

Lâm Phàm ngây người, nói: "À, vâng..."

Đường Niệm dường như không nhận ra bầu không khí đầy lúng túng, gọi nhân viên phục vụ mang đến một ly trà xanh, như thể ôm quyết tâm ngồi bên cạnh bọn họ đánh một trận trường kỳ.

À, là sợ mình đánh em trai cưng của anh ta sao, Lâm Phàm nghĩ thầm, cũng có thể thông cảm được.

Long Điềm quay đầu, "Sao anh lại tới đây?"

Đường Niệm liếc hắn một cái, quở trách: "Không phải chính em gọi điện hẹn anh tối nay đến đón Nana sao?"

Long Điềm vỗ trán, nói: "À, ừ nhỉ."

[ABO] Beta thì sao, Beta không phải là người à?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ