Phần 3

344 36 8
                                    

6

Chu Tử Thư nghe được có người đã bao trọn các phòng liền biết là Ôn Khách Hành đã làm chuyện tốt. Nghe được thanh âm của Ôn Khách Hành trong lòng hắn có chút bất đắc dĩ, nhưng nhìn thấy Trương Thành Lĩnh vẻ mặt mệt mỏi nên không thể không thỏa hiệp.

"Ai ai, sao ngươi không mời ta đi vào trong ngồi một chút?" Ôn Khách Hành nhìn cánh cửa bị đóng lại, vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Đáng đời!" Cố Tương nhìn Ôn Khách Hàng tí bị cách cửa đập vào mũi lườm y một cái.

"Bạch nhãn lang!" Ôn Khách Hành nhìn Cố Tương cũng đang rầm một tiếng đóng cửa phòng lại thở dài. Khuê nữ nhà mình cũng không cho mình vào phòng. Y đành phải xuống dưới lầu ngồi chờ thôi.

Lúc Chu Tử Thư đi xuống nhìn thấy Ôn Khách Hành đang ngồi ngay ngắn, vẻ mặt ý cười nhìn về phía hắn.

Chu Tử Thư vốn định thay đổi bàn nhưng nghĩ dù sao cũng là Ôn Khách Hành nhường phòng cho hắn nên đành phải đi tới cái bàn mà Ôn Khách Hành ngồi.

Hồn khắc trên đá Tam Sinh từ kiếp trước. Chu Tử Thư trong lòng trợn trắng mắt, chỉ có Ôn Khách Hành mới có thể nói ra loại lời này.

"Là âm hồn bất tán đi." Chu Tử Thư ngồi xuống bên cạnh Ôn Khách Hành không chút khách khí đáp trả.

Hai người ngươi một câu ta một câu cuối cùng phát triển thành ra tay.

"Chủ nhân, các người uống rượu cư nhiên không gọi ta." Cố Tương từ trên lầu nhảy nhót xuống. Nàng nhìn thấy hai người ngồi lại với nhau trên lầu trước khi chạy xuống. Nàng không thể để cho hai người này một mình ở cùng một chỗ được, tuyệt đối không thể.

Người có eo thon chân dài, miệng cứng lòng mềm là người đáng yêu nhất thế gian. Cố Tương mở to hai mắt, nương nàng thật sự là mê mẩn tâm khiếu, rõ ràng trước kia còn nói nàng là người đáng yêu nhất thế gian có mà.

"Buông" Ôn Khách Hành nhìn người túm ống tay áo mình.

"Không" Cố Tương lắc đầu, dùng sức túm chặt tay áo Ôn Hành, nàng mới không để cho nương nàng đi ra ngoài trêu người.

"Ngươi nói ngươi đã lớn như vậy rồi sao còn muốn cùng ta ngủ chung một phòng." Ôn Khách Hành ảo não.

"Con sợ, đây là lần đầu tiên con đến nhân gian, con chính là sợ hãi đây!" Cố Tương bĩu môi, đáng thương nhìn Ôn Khách Hành.

"Được rồi, buông ra." Ôn Khách Hành thỏa hiệp.

"Ta không đi, đêm nay bồi con." Ôn Khách Hành động mở ngón tay Cố Tương.

"Thật sự?" Cố Tương có chút không tin.

"Thật sự!" Ôn Khách Hành tựa vào đầu giường, vỗ vỗ trên giường.

"Hắc hắc~" Cố Tương nằm lên, hừ, lao bệnh quỷ kia sao có thể so sánh với nàng được cơ chứ. Nàng chính là tâm can bảo bối của nương nàng.

"Ngủ đi." Ôn Khách Hành đắp chăn cho Cố Tương, đem cánh tay cho Cố Tương ôm. Khi còn bé Cố Tương luôn thích ôm cánh tay của Ôn Khách Hành đi ngủ.

Đương nhiên, Cố Tương đang ngủ cũng không biết nương của nàng nửa đêm vụng trộm rời đi. Không chỉ thổi sáo cho Chu Tử Thư mà còn thuận tiện giải quyết hai phiền toái cho hắn, cuối cùng còn từ Chu huynh đổi cách gọi thành A Nhứ.

[Fanfic Chu Ôn] Nương, cha không cần chúng ta nữa rồi (Drop)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ