Chương 9.

558 72 12
                                    

Seishu ngồi trên sofa, thoải mái thư giản người. Em muốn Izana cùng em dùng bữa trưa, nhưng gã đã khéo léo từ chối. Ngồi suy nghĩ miên man cho buổi chiều nay thì gia nhân từ ngoài chạy vào, nhẹ nhàng nói.

- Phu nhân...
- Chuyện gì?
- Bà Elena đến ạ!

Em ho vài cái rồi cùng gia nhân đi ra cánh cổng đóng kín phủ rêu xanh. Bà Elena ngồi trên xe đỗ bên ngoài cổng. Trông thấy em bước ra thì hừ một cái, em nghĩ bụng, xem ra không có ý định vào trong.

- Mẹ...
- Hừm. Làm ra cái bộ dạng yếu đuối đấy cho ai xem chứ. Cầm lấy.

Bà đưa cho em một phong thư cùng tấm thiệp mời. Seishu đón lấy, mùi thơm thoang thoảng trên tay. Là mùi oải hương. Em nhìn tấm thiệp, tuy đơn giản nhưng cũng rất bắt mắt, màu sắc dễ nhìn nữa.

- Đây là...
- Nhà Hakame muốn một buổi họp mặt hai bên. Thiệp này là thiệp mời nhà bên đó.
- Thân là trưởng phu nhân cũng nên biết lo cho chồng một ít. Đã không có con nối dõi tông đường...
- Còn phải nạp thêm vợ ba vào nhà. Đúng là điềm mà!!!

Nói đoạn. Bà kéo cửa kính xe lên, không quên nhìn em một cái bằng cặp mắt sắc lẽm. Chiếc xe cứ thế rẻ con đường đầy xác lá đỏ hoe vụt đi xa dần. Seishu đứng đó, em nhìn tấm thiệp còn thơm mùi oải hương cùng phong thư chỉ để vài chữ viết tay ngắn gọn.

- Phu nhân. Bà Elena chẳng qua hơi nặng lời, ngài đừng để tâm.
- Haha, nếu để tâm, thì ta đã chết từ hai năm trước rồi.
- Nói như vậy, bà ấy rõ ràng biết ngài không thể sinh con. Lại cố tình nói về việc cậu chủ cưới vợ lẻ. Đây..chẳng phải là ép người sao.
- Ép hay không cũng không lời một lời hai phân bua được...

Seishu đón tách trà từ tay gia nhân. Em nhìn sắc màu trong veo trong tách trà, hơi nóng phả lên hương thơm nhè nhẹ như tiết trời mùa thu.

- ...dù gì lúc gió mưa tới, nếu qua được thì tiếp tục sống. Không qua được, thì đành làm cành khô lá rụng mà trôi đi...
.
.
Kokonoi hẹn em cùng tham dự buổi tiệc. Hắn chán ghét việc họp mặt gia đình. Chán luôn cả cái đám cưới được sắp đặt từ đầu tới cuối. Nhìn em đang loay hoay bên bàn trang điểm, Kokonoi tiến lại giúp em đeo vòng cổ từ sau. Em nhìn chồng bày ra vẻ mặt khó chịu, mỉn cười nhìn hắn qua gương.

- Thôi nào, Koko. Anh đâu còn là trẻ con nữa đâu chứ?
- Seishu, xin lỗi vì để em một mình lo nhiều việc như vậy...
- Em là vợ anh. Đó là những gì em có thể làm. Nè giúp em chải tóc đi!
- Nhưng... Chỉ vì anh sơ suất, đám cưới này mới được tổ chức-
- Koko... Đừng tự trách mình.

Seishu nhìn hắn. Đôi con ngươi đen tuyền điểm một nét đỏ ở đuôi mắt khẽ run. Seishu luôn hiểu hắn nghĩ gì, em luôn thầm lặng ở phía sau giúp đỡ hắn. Koko hôn lên môi em, một cái hôn thoáng qua, nhưng chứa trong đó là sự yêu chiều vô bờ.

- Đừng nghĩ lung tung nữa, được không?
- Ừm.. Anh yêu em, Seishu.
- Chúng ta đi thôi, cũng sắp đến giờ rồi.
.
.
Buổi họp mặt này tốn không ít giấy mực từ các trang báo. Người săn tin, phóng viên tụ tập từ sớm, tay không ngừng bấm máy, âm thanh bấm máy cùng tiếng xì xào hô hoán nhau như muốn vồ lấy thân người được bảo vệ dẫn đi. Seishu đến vậy mà vẫn chưa quen với những thứ này, em siết tay Kokonoi.

[Hoàn] [Koko x Seishu] TìmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ