Ngoại truyện nho nhỏ (4)

300 39 1
                                    

- Ông nói gì cơ?
- Izana Kurokawa chết từ một năm trước rồi. Một tháng sau khi anh đi công tác.

Kakuchou như không thể tin vào tai mình nữa, chầm chạm rời khỏi sảnh chính của gia tộc Hakame. Vừa nhìn lên đã gặp ngay Hattoja đang đi ngược chiều với hắn.

- Ồ, Kakuchou. Chuyến đi công tác tốt đẹp chứ? Tôi đang tính đón anh, mà hình như anh đáp chuyến bay sớm nhỉ..
- Hattoja. Thật đúng lúc, có thể dành cho tôi chút thời gian chứ?

Hattoja nhìn Kakuchou, ngữ điệu có phần tôn trọng và nghiêm túc. Gã luôn chán ghét đôi mắt dị sắc kia. Thầm nghĩ, sẽ thế nào nếu hắn biết gã đã hành hạ người hắn yêu gần một năm? Hattoja nghĩ ngợi liền mỉm cười.

- Chuyện của Izana Kurokawa phải không?
- ...
- Ta về nhà tôi chứ? Ở đây không tiện nói chuyện.
.
.
Căn biệt thự của gã Hattoja đồ sộ giữa rừng thông phũ một lớp tuyết dày. Kakuchou mở cửa xe, hắn nhìn toà lâu đài cổ kính trước mặt.

- Ta vào thôi. Tôi sắp chết cóng rồi...

Kakuchou theo sau gã. Hắn vào trong, yên vị ngồi trên sofa giữa gian phòng khách rộng rãi uy nghi. Hattoja cầm chai rượu lên, nét mặt không biến sắc chầm chậm nhã ra rừng câu.

- Một năm trước, khi Kakuchou có chuyến đi công tác. Không may vài tháng sau đó, tôi bị ám sát. Tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đó cũng là lần đầu tiên thân chủ bị ám sát...
- ...tất nhiên, những vệ sĩ đi theo đều bị trừng trị vì không làm tròn chức trách. Dù tôi đã cố hết sức phản bác...nhưng với số phiếu 14/15 tôi cũng không thể làm gì hơn.

Hattoja cười khổ, mang hai ly rượu tiến lại phía Kakuchou. Hắn nhìn thân chủ của mình mà chỉ im lặng lắng nghe câu chuyện.

- Thật đáng tiếc cho người chúng ta trao tình yêu...
.
.
Kakuchou lái xe trở về. Đầu hắn vẫn có chấp niệm lớn lao rằng, Izana người hắn yêu vẫn còn sống.

Vị thân chủ kia hắn tiếp cận đủ lâu để có thể đọc vị được cảm xúc của gã. Hắn miên man suy nghĩ thì từ phía xa, một thân người lao ra đứng chắn giữa đường. Kakuchou hốt hoảng, hắn vội đạp thắng, chiếc xe dừng lại bên lề với vài vết xước.

Hắn vội mở cửa xe, nhìn cô gái trẻ xinh đẹp với mái tóc đen dài. Nàng ta cung kính chào hắn, đôi chân trần giẫm lên tuyết. Chất giọng ngọt lịm lanh lãnh như chuông phả đều hơi thở vào không trung.

- Xin chào, tôi là Cerise, là người hầu của toà lâu đài kia. Xin lỗi vì gặp anh trong tình trạng như thế này... Nhưng có đôi lời tôi muốn nói với anh về Izana...
- Trước mắt cứ vào xe đã.

Hắn nhìn tổng thể cô gái. Mở cửa xe để cô vào trong, đôi mắt dị sắc đảm bảo không kẻ nào bám đuôi mới thận trọng lên xe rời đi.

Chiếc xe lăn bánh xuống thành phố nhộn nhịp cuối đông. Hắn đỗ xe vào một tiệm cafe nhỏ, mời cô vào trong. Tiệm ấm cúng với phong cách cổ điển, âm nhạc du dương bên tai khiến lòng người quên đi cái nhộn nhịp bên ngoài.

Cerise ngồi đối diện, bộ đồ hầu dài tay phẳng phiu hơi ngã màu, gia huy gia tộc trên ngực trái. Cô hít một hơi, rồi nhìn Kakuchou.

[Hoàn] [Koko x Seishu] TìmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ