Chương 1.

1.7K 138 7
                                    

Kokonoi Hajime. Hắn là hình mẫu mà những người đàn ông khác khao. Hắn có tiền, có thế. Hắn có một gia đình mà nhiều kẻ mong muốn có được.

Ai nào biết được, ở cái tuổi 15 còn đang vô âu vô lo. Cha mẹ hắn đã vức hắn không một xu dính túi sang Pháp. Buộc hắn sống một cuộc sống chậc vật tự bương trãi qua ngày. Nhưng cái đầu đầy sạn của hắn đã không làm gia đình hắn thất vọng. Hắn chẳng những tự tạo ra cơi ngơi cho bản thân. Mà ở cái xứ lãng mạn ấy, hắn quen được người mà hắn tình nguyện yêu thương cả đời.
.
.
Koko bước xuống máy bay riêng. Nơi dừng lại là tầng thượng của tập đoàn anh em Haitani. Hắn xoay người bước đi.

- Cậu Koko, bà chủ hỏi, tối này cậu có muốn dùng cơm ở nhà không?
- Không. Bảo bà ấy, tôi ăn với vợ.

Koko chầm chậm đi dọc hành lang. Mái tóc trắng thẳng tắp xoã một bên vai.

- Ồ. Hôm nay mày không mang vợ mày đến à?
- Hửm.. Hiếm ghê nha!

Đôi con ngươi mang sắc tím xinh đẹp khẽ nheo lại mang ý cười mà nhìn Koko. Hắn cũng không nói gì, quăng tệp hồ sơ mỏng lên bàn.

- Đã liên lạc được với Izana chưa?
- Rồi. Tâm trạng nó đang không được ổn cho lắm.
- Mày là bác sĩ mà Rindou?

Người tên Rindou kia khẽ quay đầu, mái tóc tím xõa trên vai anh khẽ đung đưa, ánh mắt lười nhác nhìn Koko đang ngồi vắt chân bên sofa.

Tập đoàn này do hai anh em Haitani thành lập. Tuy còn non trẻ, nhưng dưới trướng của Kokonoi hắn thì không có gì là không thể.

Rindou Haitani vốn không cam tâm mà làm quản lí cái tập đoàn đang một bước lên trời này. Anh yên vị làm một vị bác sĩ bình thường trong một bệnh viện có tiếng trong thành phố. Công việc rất thuận lợi cho đến khi anh gặp bệnh nhân tâm lí bất ổn đến khó mà tưởng tượng được như Izana.

- Hừm.. Mày cũng nên để vợ mày giao du với người ngoài đi Koko. Tao sợ vợ mày sẽ điên theo Izana nếu mày cứ nhốt em ấy trong cái biệt thự trên núi kia đấy.
- Mày lo chuyện bao đồng từ khi nào vậy Ran? Thôi dẹp đi. Tao đi đây!

Ran mỉm cười nhìn hắn rời đi. Bên cạnh, Rindou đã bê khay thuốc cùng cốc nước lại.

- Sao anh không nói cho hắn biết chuyện Izana bị làm khó dễ trong đợt chuyển hàng vừa rồi...
- Hừm. Kokonoi hắn không đơn giản như chúng ta nghĩ đâu. Có khi hắn đã biết kẻ giật dây phía sau là ai rồi.

Koko tùy tiện chọn một chiếc xe rồi nhấn ga băng băng trên đường. Hắn dần rời xa thành phố ồn ào buổi trưa. Chạy dọc theo sườn đồi với những hàng cây đã nhuốm trên mình sắc đỏ xinh đẹp. Từ đây, đã có thể nhìn thấy toà biệt thự được xây trên ngọn đồi. Koko lái xe vào biệt thự. Toà biệt thự nằm chơ vơ giữa rừng cây nhuốm sắc thu, bề ngoài lại vô cùng trang nhã. Căn biệt thự ấy vậy mà toát lên mình vẻ tĩnh lặng như ao thu.

Hắn khẽ cảm thán cái tiết trời bắt đầu có những đợt gió lạnh, giao chìa khoá lại cho người làm rồi tiến vào trong.

- A. Anh về rồi. Có mệt không? Chờ em lát nhé, bữa trưa sắp xong rồi.
- Vất vả cho em rồi.
- Em cứ nghĩ anh tận chiều tối mới về. Không nghĩ anh về sớm vậy nên em chỉ làm có vài món đơn giản...

[Hoàn] [Koko x Seishu] TìmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ